Quyền tự do hôn nhân
Hôn nhân là quyền của Con Người trong sự lựa chọn người phối mẫu của mình
mà không phải là sự dàn sếp, sắp đặt của bố mẹ khi trẻ mới sinh ra hay lúc còn
thơ ấu. Hôn nhân là sự tự nguyện của hai cá nhân sống trong xã hội và hôn nhân
đi kèm theo trách nhiệm.
Quyền hôn nhân của thời đại hôm nay, ở những quốc gia Tây Phương đã bị các
vị thẩm phán nhìn một cách lệch lạc đi ngược lại Nhân Bản Cương Thường. Trước hết
phải hiểu rõ hôn nhân là gì và mục đích của hôn nhân trước khi nói đến tại sao
hôn nhân có thể đi ngược lại Nhân Bản Cương Thường.
Hôn nhân từ thời xa xưa cho đến nay, từ thuở Con Người xuất hiện trên trái
đất này, từ thuở Con Người nhìn ra được nhu cầu phát triển giống nòi: đây là sự
phối hợp giữa một Nam và Nữ. Đây là sự phối hợp để chứng minh thuyết Đối Lập Thống
Nhất, Cơ Năng và Bản Vị của Lý Đông A.
Các học thuyết khác, đặc biệt là học thuyết của Max, đối lập là phải tiêu
diệt nhau để sống còn. Giai cấp bị trị tiêu diệt giai cấp thống trị để được sống
còn. Tuy nhiên, Lý Đông A nhìn vấn đề khác hơn, nhìn vấn đề ở dạng tổng thể, để
mọi người cùng nhau sống còn thay vì diệt nhau như loài cầm thú.
Đối lập luôn luôn là thực tế của cuộc sống. Đối lập là để cân bằng cuộc sống
và để cùng nhau nâng đỡ, cùng nhau tiến bộ trong cuộc sống của loài người. Sự
phối hợp giữa Nam và Nữ; một Dương, một Âm tuy có đối lập nhưng sự đối lập này
được hai bên thỏa thuận để không xảy ra sự triệt hạ lẫn nhau, trái lại cố gắng
hòa hợp để tạo ra bản vị gia đình.
Hôn nhân ngoài việc phối hợp giữa hai cá nhân (nam-nữ) mà còn là làm công
việc phát triển giống nòi, thực hiện đúng luật của tạo hóa, của thiên nhiên.
Tuy nhiên, các vị thẩm phán ở các nước tự do đã nhìn vấn đề lệch lạc và cho rằng
đây là Quyền Hôn Nhân chứ không nhìn vào cái mục đích của hôn nhân. Chính vì thế
mà ở những quốc gia dân chủ Tây Phương, họ cho rằng quyền hôn nhân dành luôn
cho những người đồng tình luyến ái. Nếu quyền hôn nhân dành cho tất cả mọi người,
gồm cả những người đồng tình luyến ái này thì xã hội Con Người đã đi ngược lại
Nhân Bản Cương Thường, xã hội loài người không còn hiện hữu như hôm nay.
Nói thế không có nghĩa là chúng ta cấm đoán những người đồng tình luyến ái
sống chung với nhau. Sự sống chung giữa những người đồng tình luyến ái là quyền
riêng tư, họ tự giải quyết với nhau và đồng ý chọn con đường đi ngược lại Nhân
Bản Cương Thường trong vấn đề phát triển giống nòi. Tự ý chọn cuộc sống đi ngược
lại Nhân Bản Cương Thường nhưng chỉ có hai cá nhân bị ảnh hưởng, xã hội không bị
ảnh hưởng.
Trên lãnh vực tự nhiên của Con Người thì sự hòa hợp giữa những người đồng
tình luyến ái tức là trạng thái bất bình thường. Nếu có những Con Người sinh ra
mang bệnh tự kỷ (austism), cần có sự chăm sóc đặc biệt để cá nhân này có thể
hòa nhập vào cuộc sống xã hội thì những người đồng tình luyến ái cũng thuộc về
một dạng bệnh về sinh lý, xã hội cần phải giúp đỡ để họ có thể hòa nhập vào cuộc
sống bình thường của xã hội.
Nói về giấy hôn thú, nếu chuyện lập gia đình (nam-nữ hay đồng tình luyến
ái) cần phải có giấy hôn thú thì giấy hôn thú phải chia ra làm hai loại. Loại một
dành cho những người Nam-Nữ lập gia đình để phát triển giống nòi theo tiến
trình tự nhiên của xã hội. Loại hai dành cho những người đồng tình luyến ái.
Nếu giấy hôn thú là loại thủ tục để bảo đảm quyền lợi của hai cá nhân đồng
ý sống chung với bản vị là gia đình thì những người đồng tình luyến ái cũng cần
có tấm giấy hôn thú đó. Đây không phải là kỳ thị (hai loại giấy hôn thú) mà là
sự phân biệt cần thiết cũng giống như bằng lái xe, được chia ra nhiều loại khác
nhau chứ không phải bằng lái xe thường lại được phép lái xe vận tải 18 bánh hoặc
xe buýt.
Quyền tự do kinh
doanh
Để thực hiện nhu cầu nhu yếu (ăn, mặc, chỗ ở), con người phải có quyền tự
do kinh doanh. Ngày xưa ở cái thời sống bằng săn bắt, con người đi đó đây để
tìm thức ăn cho mình. Ngày nay cuộc sống không còn là du mục, đi đó, đi đây mà
là định cư một chỗ nhất định.
Sự định cư này bởi con người dùng kinh doanh để tạo ra vật chất, trao đổi với
người khác hầu tự mình đáp ứng nhu cầu nhu yếu của chính mình. Vậy thì quyền tự
do kinh doanh cần phải có để giải quyết nhu cầu nhu yếu.
Khi nói về quyền tự do kinh doanh thì phải nói đến kinh doanh như thế nào
và kinh doanh đó dựa trên cơ bản nào?
Nhân Bản Cương Thường là căn bản để quyết định mọi hành động của cá nhân, của
chính sách quốc gia. Hành động kinh doanh của mỗi cá nhân không thể vi phạm đến
Nhân Bản Cương Thường và luật pháp của quốc gia. Kinh doanh để giải quyết nhu cầu
nhu yếu của cá nhân và đồng thời phục vụ lợi ích của những người khác trong xã
hội. Kinh doanh chỉ để giải quyết nhu yếu của cá nhân mà ảnh hưởng đến nhu cầu
nhu yếu của người khác một cách quá độ thì đã đi ngược lại Nhân Bản Cương Thường.
Thí dụ một hãng thuốc sản xuất loại thuốc mới do tiền của dân chúng bỏ vào
trong việc thử nghiệm, tìm tòi loại thuốc mới. Vậy thì công ty thuốc đó, sau
khi tìm ra được loại thuốc mới, không thể nào bán giá thuốc mà chỉ có người
giàu mới có thể mua được. Cho dù số tiền do chính công ty đó bỏ ra cho chuyện
nghiên cứu, thử nghiệm, nhưng với luật độc quyền thuốc trong khoảng thời gian
nào đó, công ty thuốc có thể thu lại số tiền bỏ ra và tạo ra lời thì không thể
nào vì lợi nhuận to lớn của chính công ty để rồi những người nghèo không thể
nào mua được thuốc cần thiết cho chính mình.
Mỗi cá nhân trong xã hội phải xem sản phẩm mình tạo ra để phục vụ xã hội
hay làm thiệt hại xã hội. Nếu sản phẩm tạo ra làm thiệt hại xã hội thì tức là
đã đi ngược lại Nhân Bản Cương Thường.
Khi nói về kinh doanh, các nước Tây Phương thường hay nói đến luật Cung – Cầu.
Phải chăng có luật Cung – Cầu hay đây chỉ là luật kinh tế để áp dụng ở một số sản
phẩm chứ không phải ở tất cả sản phẩm? Luật cung cầu có áp dụng cho ngành y tế
hay không?
Hãy tìm hiểu về luật cung cầu ở Mỹ trên lãnh vực giá tiền xăng. Trong một
ngày, giá xăng cho một gallon của Mỹ có thể lên 20 cents và khi giá xăng xuống
thì chỉ xuống một vài cents. Vậy thì luật Cung-Cầu hoàn toàn không có trên sản
phẩm xăng dầu này mà là do các công ty xăng dầu tự động quyết định giá cả chứ
chẳng phải dựa vào luật cung cầu. Dầu thô tiếp tục sản xuất, nhà máy dầu tiếp tục
sản xuất thì không thể nào cho rằng lượng sản xuất của hôm nay khác với hôm qua
nên tăng lên 20 cents một gallon hoặc lúc xuống giá thì lại xuống từ từ. Đây là
độc quyền thị trường, độc quyền giá cả của các hãng xăng dầu.
Một thị trường khác không thể nào áp dụng luật cung – cầu đó là bệnh viện,
thuốc men. Số người bệnh vẫn không gia tăng cho dù bệnh viện có hạ giá hay thuốc
men hạ giá. Vậy thì nhu cầu y tế cần phải được có những luật pháp đưa ra để bảo
đảm mọi người, có tiền hay không có tiền, đều có thể sử dụng y tế cho sức khỏe
của chính mình. Đừng để hệ thống y tế như ở Hoa Kỳ, chỉ dành cho người có tiền
và người không tiền thì chờ chết bởi không có đủ khả năng để mua thuốc hoặc trả
cho những cơn mổ cần phải mổ trước khi cơn bệnh trở thành trầm trọng ảnh hưởng
đến tính mạng.
Một vấn đề khác cần phải quan tâm trong vấn đề tự do kinh doanh đó là sự
mua lại các công ty lớn để độc quyền thị trường. Các cơ quan nghiên cứu kinh tế
của quốc gia cần phải đánh giá vấn đề này thật kỹ, đừng để cho những đại gia,
dùng tiền để thu tóm thị trường và sau đó thì thao túng thị trường.
Tự do kinh doanh mà ảnh hưởng đến môi trường sống của mọi người, hoặc sử dụng
phí phạm tài nguyên thiên nhiên quá độ vì lợi nhuận chứ không phải vì nhu yếu tức
là đã đi ngược lại Nhân Bản Cương Thường. Nhu cầu nhu yếu căn bản của con người
rất là đơn giản. Đa số vì lợi nhuận cao, vì muốn làm giàu và chính cái tư tưởng
làm giàu không giới hạn này đã đưa đến sự phí phạm tài nguyên thiên nhiên, đưa
đến sự khai thác thiên nhiên quá độ mà không biết bảo quản thiên nhiên cho những
thế hệ sau đó. Những nước phát triển cao tạo ra đồ ăn quá thừa thải và đem bán
tháo, bán đổ vào thị trường ở những nước khác để phá hoại nền sản xuất của nước
khác tức là đã vi phạm Nhân Bản Cương Thường.
Một vấn đề của kinh doanh ở thời đại điện toán, những công nghệ điện thoại
hay công nghệ thông minh máy móc như google home, amazon echo. Tất cả những
công nghệ này được cài một loại phần mềm để bảo đảm quyền riêng tư của cá nhân.
Tuy nhiên, khi một cá nhân đã vi phạm luật làm thiệt hại đến sinh mạng của người
khác, nền an ninh của quốc gia thì các công ty sản xuất sản phẩm này phải hợp
tác với cơ quan điều tra, khóa mở những an ninh trong phần mềm để giúp cơ quan
điều tra ra thủ phạm hay tòng phạm.
Dĩ nhiên cơ quan điều tra phải có trát tòa đòi hỏi công ty phải thực hiện
chuyện này. Đây là trách nhiệm của một công ty đối với xã hội khi mà một thành
phần trong xã hội bị thiệt hại tính mạng, khi mà nền an ninh quốc gia đang bị
đe dọa do một vài thành phần quá khích trong xã hội -- thì những công ty có những
phần công nghệ mềm để giữ quyền riêng tư phải hợp tác với cơ quan điều tra, thực
hiện trách nhiệm đối với xã hội mình phục vụ.
Điều này chỉ áp dụng khi một sự kiện đã xảy ra có ảnh hưởng đến sinh mạng của
người khác, hoặc ảnh hưởng đến nền an ninh của quốc gia mà cá nhân bị tình nghi
đã qua đời. Còn như cá nhân bị tình nghi vẫn còn sống thì để thực hiện chuyện
khóa mở những an ninh phần mềm phải có sự đồng ý của cá nhân đó. Nếu cá nhân đó
không đồng ý thì trát tòa cũng sẽ vô giá trị bởi cá nhân đó có quyền im lặng,
không hợp tác với cơ quan điều tra nếu sự hợp tác có thể làm ảnh hưởng đến sự
an sinh của chính cá nhân đó.
Bất cứ công ty thương mại nào khi sản xuất ra sản phẩm mà sản phẩm đó sẽ tạo
ra phế thải sau một thời gian sử dụng sản phẩm thì công ty tạo ra sản phẩm phải
có cách giải quyết những phế thải đó chứ không thể để cho người tiêu thụ bỏ phế
thải đó vào đất, vào nước để ảnh hưởng đến môi sinh sống của người dân. Thí dụ
công ty sản xuất những cục bin sử dụng cho các máy móc thì phải tạo ra nơi để
người sử dụng bỏ những cục bin phế thải đó thay vì bỏ vào thùng rác. Hoặc công
ty xe sản xuất xe điện thì sau khi bình điện hết hạn thì công ty xe phải có nơi
để thu nhận những bình điện phế thải đó chứ không phải để người chủ xe muốn bỏ
đâu thì bỏ.
Vũ Hoàng Anh Bốn Phương
Tháng 12 năm 2023 (Việt lịch 4902)
Nguồn: https://nganlau.com/2024/05/01/nhan-ban-cuong-thuong-hon-nhan-kinh-doanh/