Thứ Năm, 26 tháng 8, 2021

Thiết Giáo Diễn Giải (P1)

Bài viết này dựa trên bản in "Thiết Giáo" trên "ThangNghia.org" (bản “Thiết Giáo” cũ, có đánh dấu thứ tự các Thiết giáo). Hãy tạm coi đó là bản gốc, từ Lý Đông A (LĐA), dành cho những ai muốn đọc để làm lãnh đạo vì LĐA không phải viết để cho đáy tầng hay mọi người có thể đọc mà không hiểu nó là gì, áp dụng ra sao và nếu có người kêu gọi hành động nhân danh LĐA thì đúng hay sai?

Dưới đây là sự diễn giải của cá nhân nên còn nhiều thiếu sót. Mọi đóng góp xin đa tạ. Có những đoạn chúng tôi không làm diễn giải vì cho rằng không cần thiết hoặc chúng tôi không nắm rõ vấn đề đặt ra bởi chúng tôi không phải là chuyên môn về giáo dục, cho nên bạn đọc sẽ thấy sự nhảy số (thí dụ: Thiết giáo 16 nhảy qua Thiết giáo 18 mà bỏ diễn giải thiết giáo 17) trong bài viết này.

Thiết giáo: (設教) Đây là chữ từng xuất hiện trong Kinh Dịch, tại quẻ Phong Địa Quán phần Thoán Truyện, “Thánh nhân dĩ thần đạo thiết giáo” [聖人以神道設教] (thánh nhân dùng đạo thờ thần để đặt ra truyền thụ cho dân chúng). Trong sách Quy Nguyên Trực chỉ trong Đại Tạng kinh, soạn trong khoảng cuối thế kỷ 11 triều đại Nam Tống  (Trung Quốc) khi bàn về Tam giáo có câu “Đại để Nho dĩ chánh thiết giáo, Đạo dĩ tôn thiết giáo, Phật dĩ đại thiết giáo.” (大抵,儒以正設教,道以尊設教,佛以大設教) (Về đại thể, Nho giáo lấy sự chánh trực mà lập giáo; Đạo giáo lấy chỗ tôn kính mà mở đạo; Phật giáo lấy sự quan trọng lớn lao nhất mà dạy người.)[1] Hoặc sách Đại Đường Tây Vực Ký, khi ghi nhận về thời gian an cư của tăng chúng của nhiều địa phương do thời tiết dị biệt nên quy định có khác nhau, đã dùng chữ “thiết giáo tuỳ thời”. Thiết giáo có nghĩa là thành lập việc truyền thụ; các nghĩa như: sắt [] (kim loại), cần thiết []… là những chữ đọc đồng âm nhưng khác chữ và khác nghĩa với thiết giáo.

Tại sao "Thiết Giáo"? Phải chăng đó là giáo dục "sắt thép" kiểu cộng sản? Hay là kiểu giáo dục của Thiền Tông khiến con người gác bỏ chuyện đời để chỉ còn một mục đích duy nhất: khai ngộ. Khai ngộ là mục đích tối thượng của nhân loại về giáo dục.

LĐA không nói Thiết Giáo sẽ xuất phát từ đâu. Học từ ai như thế nào?  LĐA viết Thiết Giáo như là chính sách giáo dục quần chúng, xã hội do những người đã đi qua Thiết Giáo. Đó là những người tự tu dưỡng để thành Thắng Nhân. Cái mê ảo của Duy Dân là những từ ngữ "hấp dẫn" như: cách mạng, kiến quốc, đại đồng, Cơ Năng Hiến Pháp, Bình Sản Kinh Tế… làm người đọc chạy theo, đọc cho hết để tìm kết quả, giải đáp mà bỏ quên chủ đích của giáo dục, tu dưỡng.

LĐA không viết cho thường nhân đọc chơi. LĐA không viết cho người thiếu tu dưỡng, không biết Sinh Mệnh Tâm Lý, không viết cho những kẻ thích khoác áo cách mạng, những kẻ đi buôn chính trị mà không biết nói gì, nay có cơ hội để nói. LĐA nói cho tầng lớp lãnh đạo.

Nếu bạn không hiểu LĐA không phải vì khó mà vì thiếu tu dưỡng. Khi LĐA viết Thiết Giáo từ 1 đến 100 có nghĩa đó là vai trò của 100 nhà giáo dục (hay cán bộ giáo dục). Nếu phần Thiết Giáo đó không phải là nhu cầu chính đáng của bạn thì bạn đọc làm gì?”. (giáo dục mà nhà trường chỉ dạy về kiến thức chứ không dạy về tri thức. Mà tri thức được học hỏi ở chính mình và từ những người khác trong xã hội chứ không phải từ nhà trường.)

Đọc để hiểu quan niệm giáo dục mà LĐA nhận định ra sao cũng là một nhu cầu, đọc LĐA để làm dáng, để mà bốc phét cũng là một nhu cầu – thậm chí đây là nhu cầu “cần thiết” của những kẻ đi buôn chính trị. Đọc để hiểu là một cách tự học để thu nhận kiến thức; kiến thức được tích tụ, suy gẫm, và ứng dụng lâu ngày thành tri thức cá nhân.

Vấn đề đặt ra là các nhu cầu ấy có chính đáng hay không?

Duy Dân không phải dễ nuốt mà người đọc cứ muốn biết hết. Đọc hết mà không hiểu đâm ra "tẩu hỏa nhập ma". Đã có nhiều nhân vật hải ngoại lộng giả thành chân cố nuốt và phun ra ngôn từ Duy Dân nhưng đó không phải là Duy Dân mà LĐA nói tới. Bạn đọc hãy cẩn thận.

Tại sao cần có Thiết Giáo? Giáo dục để nâng cao dân trí, hòa đồng trong sinh hoạt xã hội, để đào tạo những công dân lương thiện, tử tế. Nếu không xây dựng con người, xã hội có sự hiểu biết, tương kính lẫn nhau thì các thế lực xấu sẽ khuynh đảo tiêu diệt cả con người và xã hội. Chúng ta đã thấy xã hội lương thiện như Nhật, Bắc Âu . Xã hội với chủ nghĩa ái quốc mù quáng như Nga, Tàu . Xã hội mở ra cho Thiện-Ác tranh hùng như Mỹ.

Và giáo dục không phải sẽ hoàn tất trong một vài thế hệ mà là con đường dài của cá nhân, dân tộc và nhân loại. Giáo dục đúng, con người sẽ tiến lên, hướng thượng. Giáo dục sai thì sẽ có lúc phải sửa. Trong khi chờ tỉnh ngộ, chưa ý  thức được sai để sửa thì cả dân tộc vẫn tiếp tục sống trong hỗn loạn. Nên nhớ rằng kinh tế phát triển, khoa học tiến bộ không giúp ích gì cho sự chỉnh đốn phương pháp giáo dục mà chỉ tạo điều kiện hủy diệt thiên nhiên, nhân loại.

Giáo dưỡng học thuyết

Cơ sở nguyên tắc

Theo  LĐA thì đó là giáo dục nhân sinh (dạy cho người sống) hiện thực, giáo dục thực hiện (lý tưởng), giáo dục dân chủ (Duy Dân chính trị), giáo dục cơ năng Hiến Pháp và bình sản kinh tế bằng phương thức sinh hoạt. Và đối tượng là nhân dân.

Như vậy LĐA muốn nói đến một nền giáo dục thực tiễn, trước mắt, không phải lôi hình ảnh 5000 năm trước để giáo dục. Nhưng cũng không phải giáo dục một lối sống chụp giựt, lấy thịt đè người mà gọi là kinh tế thị trường như tại Mỹ. LĐA đòi hỏi giáo dục phải có lý tưởng (xem Duy Nhân Cương Thường). Và giáo dục không phải chỉ cho dân mà cho cả lãnh đạo vì giáo dục là khởi điểm và chung điểm của chính trị nên người dân lẫn nhân vật chính trị đều đi qua tiến trình giáo dục trong mọi hoàn cảnh, tình huống của xã hội, đất nước. Tuyệt đối không có chuyện lấy "kinh nghiệm" chuyên môn ra hành xử như phán quyết tối hậu.

Quốc gia hiện đại thành hình và kết hợp qua Hiến Pháp. Nếu tầng lớp lãnh đạo và nhân dân không chia sẻ kinh nghiệm về sự áp dụng Hiến Pháp thì nội loạn sẽ xảy ra, quốc gia tan vỡ. Hiến Pháp Duy Dân chủ trương Bình Sản Kinh Tế. Tài nguyên và lợi nhuận kinh tế phân phối có giới hạn đến mọi người dân. Nhà nước không cấm đoán người dân làm kinh tế nhưng không phải thả lỏng cho giới doanh nhân tự quyết định khế ước với người tiêu thụ. Ngăn chận những kẻ điêu ngoa lấn hiếp người dân thiếu kiến thức để bóc lột sức lao động, sang đoạt tài sản hay dùng luật pháp để tránh né trách nhiệm…

Trời người một thể

Theo LĐA thì giáo dục triết học là theo Chính, Phản, Hợp (xã hội biện chứng pháp). Con người, nhân loại sống trong cùng một bầu trời, nếu một cá nhân làm chuyện sai trái thì dù có trốn chân trời góc biển thì cũng là dưới một bầu trời chung. Khi cá nhân đã biến thành xấu thì có ích gì cho xã hội cho dù có thay đổi nhân dạng, dấu tích. Thành ra, khi một công ty dời hãng xưởng đến một quốc gia khác nhằm hủy hoại môi sinh nơi quốc gia đó thì sự ảnh hưởng môi trường sống không phải chỉ ở quốc gia đó mà ảnh hưởng trên toàn thế giới bởi nước, không khí luôn luôn vận chuyển từ nơi này đến nơi khác. Khi bản chất của cá nhân đã gian ác thì dù có thay đổi hình dạng, tiếng nói thì bản chất đó vẫn gian ác.

Giáo dục châm ngôn

LĐA đã nhìn thân xác như một phương tiện của cá nhân để học hỏi và đóng góp cho xã hội. Do đó "Tinh thần và vật chất phải đối lập thống nhất" để trở thành một "pháp khí": khí cụ học pháp.

Thiết giáo 7

Dùng pháp khí để đạt đến "chân- thiện- mỹ" khi con người đóng góp tài năng cho xã hội thì đó là sự nghiệp. LĐA đòi hỏi sự "tung hợp". Khi cá nhân hành động: đó là tung. Phản ứng của quần chúng, xã hội có chấp nhận hay không sẽ là hợp. Nếu bạn ra tay "tung" sản phẩm của bạn ra xã hội mà quần chúng không chấp nhận thì không có "hợp". Bạn sẽ phải xét lại chứ không thể chĩa AK-47 ép người dân làm theo ý bạn.

Do đó LĐA rất chú trọng đến bản thân qua: "Tính, Tâm, Thân, Mệnh" để phát huy Nhân Đạo, Nhân Sinh, Nhân Kỷ (xin đọc thêm Nhân Luận của Lê  Hữu Khóa).

Có những cái chúng ta sinh ra đã có sẵn. Nếu cái có sẵn đó lợi ích cho ta và lợi ích cho xã hội, ta cố gắng bồi dưỡng cái có sẵn đó để trở thành hoàn hảo hơn, tốt hơn. Thí dụ ta có khả năng lý luận tự nhiên thì không có nghĩa là chúng ta ngưng học hỏi mà vẫn tiếp tục học hỏi để tôi luyện khả năng đó càng ngày càng phát triển thay vì ngưng học hỏi thì khả năng đó sẽ lui dần trong bóng tối.

Có những cái chúng ta sinh ra không có sẵn và cái không có sẵn đó làm cuộc sống của chúng ta không như mọi người thì không có nghĩa là chúng ta chấp nhận cái có sẵn đó. Trái lại chúng ta cố gắng cải tạo cái thiếu đó để chúng ta có cuộc sống bình thường như mọi người. Thí dụ người sinh ra thiếu chân tay thì không có nghĩa là cuộc sống bất bình thường, bất hạnh. Trái lại chúng ta cố gắng cải tạo cái bất bình thường đó cho phù hợp với bản thân mình để sống bình thường như mọi người. Hình ảnh Nick Vujicic, người sinh ra không có chân, không có tay nhưng không vì sự thiếu đó, cuộc sống của anh ta vô vọng. Trái lại anh sống như mọi người, làm việc và có vợ con như mọi người. Đây chính là hình ảnh mà LĐA nói đến để cải tạo những cái mà thiên nhiên không ưu đãi cho chính chúng ta. Chính chúng ta phải chủ động cuộc sống (sinh mệnh) của chúng ta chứ không để cho cá nhân nào, tổ chức nào, đoàn thể nào làm chủ cuộc sống của chúng ta.

Thời xa xưa, cha ông ta cũng đã tự chính mình quyết định cho sinh mệnh của mình, không chấp nhận sự áp đặt đô hộ từ phương Bắc nên sẵn sàng đứng lên giành lại quyền tự chủ cho mình. Hình ảnh Hai Bà Trưng, Ngô Quyền, Lý Thường Kiệt, Trần Hưng Đạo là hình ảnh nói lên tinh thần tự chủ để cải tạo tình thế bất lợi thành có lợi cho chính dân tộc mình.

Hành động giáo dục

Con người sống với thiên nhiên. Thiên nhiên hủy hoại thì con người hết đất sống. Giáo dục là đào tạo con người biết cách sống vừa đủ qua công việc làm (tri hành viên mãn). Con người chỉ có 24 giờ một ngày. Làm nhiều để có tiền nhiều vô tình bạn đã lấn phần của người khác. Dư tiền để tiêu xài có nghĩa bạn đã phí phạm thời gian và vật chất. Mất quân bình trong vũ trụ hay trong cơ thể bạn sẽ gây tai biến không ích lợi cho bản thân và xã hội.

Hành động quá lố của bạn chính là sự "vô giáo dục" khiến kẻ khác sinh tâm ham muốn, kèn cựa, ganh tỵ, tranh đấu để vượt hơn…đưa đến việc sử dụng thủ đoạn bất chánh, phi pháp... (cho dù đó được gọi là phát minh) những điều đó gây hỗn loạn trong xã hội.

Thiết giáo 8

Toàn dân quân quốc dân giáo dưỡng

Theo LĐA thì giáo dưỡng cần thiết để "an định cái nền tảng lập quốc tinh thần và phương lược". Nhưng ai sẽ làm? Người và của? Nếu cần cán bộ dạy dân thì ai dạy cán bộ? Lãnh đạo nào sẽ theo chủ nghĩa Duy Dân và có đủ khả năng lãnh đạo, đào tạo cán bộ?

Giáo dưỡng về chiều dọc:

1. Đào tạo tinh thần, trí thức, đạo đức, năng lực để vận động toàn dân.

2. Đào tạo nhân sự xây dựng xã hội mới trên căn bản Cơ Năng Hiến Pháp.

Lãnh đạo nào sẽ hiểu và áp dụng Cơ Năng Hiến Pháp?

Tiến trình học là học từ cái nhỏ đến cái lớn, học cái đơn giản đến cái phức tạp – nên tiến trình học tiến triển theo chiều dọc [gọi là tung hợp]. Còn nói về chiều ngang là cách học: học ở những người ngang hàng, thậm chí học với người dở hơn mình – học để mà tránh đi cái dở đó. Đây gọi là cách học, chứ không phải giáo dưỡng.

Chính trị và giáo dưỡng chỉ là một dụng, một thể, không có phân biệt ly hào”. Để hiểu lời nói bên trên thì phải hiểu chính trị ở một nghĩa của Duy Dân: Chính trị là thiết kế và chấp hành nhân sinh chứ không phải là loại chính trị tranh giành quyền lực lãnh đạo để ăn trên nằm trước như ở VN, hay chính trị đảng tranh mà ở Mỹ là thí dụ điển hình. Mà muốn thiết kế và chấp hành nhân sinh thì cần phải có giáo dục (giáo dưỡng) bởi “giáo dục là khởi điểm và chung điểm của chính trị”. Chỉ khi nào chúng ta có những Con Người có giáo dục, giáo dưỡng thì cá nhân đó mới biết thế nào gọi là thiết kế và chấp hành nhân sinh.

Thiết giáo 9

LĐA nói đến giáo dưỡng với chính trị, với kinh tế, với quân sự qua "Toàn thể tính, Bình đẳng tính, Trách vụ tính, Khống chế tính". Ai có thể làm được? chắc chắn không thể đơn thân độc mã. Vậy phải có tổ chức, có đảng? Sẽ có bao nhiêu người đã Tu Dưỡng để đủ tư cách trở thành đảng viên, chưa nói tới lãnh đạo?

Thiết Giáo Diễn Giải (P2)

@ Nhân Chủ

Tháng 3 năm 2020 (Việt lịch 4899)

 



[1] Đại Tổng Bổn. Quy nguyên trực chỉ. Nguyễn Minh Tiến dịch chú giải Nguyễn Minh Hiển hiệu đính Hán văn. Nhà xuất bản Văn Hóa Sài Gòn. 2007. q. Trung, tr. 475.

 

Thiết Giáo Diễn Giải (P2)

Thiết giáo 10

Để thực hiện thiết kế và chấp hành nhân sinh thì cần giáo dục để thực hiện công nghiệp hóa (kinh tế); chính trị và quân sự hóa bằng cái nội tại nhân cách (đạo đức, văn hóa, trí thức), thể cách (thân thể khỏe mạnh trong một tinh thần tráng kiện với lý tưởng mình sống không phải chỉ cho mình mà cho gia đình, làng xóm, xã hội, quốc gia); phong cách sinh hoạt (nghệ thuật trong cuộc sống, chính trị và quân sự).

Giáo dục khởi đầu từ chính mình. Nghĩa là tự mình học tập ở người khác và tự mình tôi luyện tri thức của chính mình qua kinh nghiệm bản thân, qua suy tư về đời sống, con người, xã hội, thế giới, thiên nhiên. Đây chính là điểm khởi đầu và là điểm khó nhất bởi tự mình tu dưỡng để đạt mức “ngộ” không phải là điều dễ làm. Nhưng khi mà hệ thống giáo dục chưa hình thành hay là hệ thống giáo dục chỉ đào tạo ra chuyên gia thiếu tam nhân (Tam nhân: Nhân bản, Nhân tính, Nhân chủ) thì chính mỗi người phải tự giáo dục mình để đạt tam nhân cho chính mình.

Thiết giáo 11

Để làm công chuyện giáo dục mà điểm khởi đầu ở chính bản thân mình nhưng đồng thời nhìn giáo dục như là một cuộc cách mạng ở bản thân và sau đó áp dụng vào toàn xã hội.

Giáo dục đi đôi với nền kinh tế của quốc gia. Để đạt được nền kinh tế kỹ nghệ hiện đại hóa đòi hỏi có nền giáo dục cao, không những đạt được kỹ thuật mà đạt luôn về tâm thuật mà tâm thuật là gốc, kỹ thuật chỉ là ngọn. Nếu đặt kỹ thuật là gốc thì một sản phẩm tạo ra chỉ có mục đích phục vụ lợi nhuận của chiến tranh, không màng đến môi sinh, nhân sinh thì lúc đó chính kỹ thuật đó giết chết đi sự sống của Con Người khi mà môi sinh bị phá hoại. Còn đặt tâm thuật là gốc thì kỹ thuật sẽ phục vụ đời sống của loài người ở hiện tại lẫn ở tương lai, không phá hoại sự sống của thiên nhiên nói chung, và con người nói riêng ở khắp mọi nơi trên trái đất.

Để đạt được tâm thuật thì cần phải có giáo dục với nền tảng của tinh thần giáo dục đào tạo con người có Tam nhân: Nhân bản, Nhân tính, Nhân chủ. Tinh thần giáo dục này áp dụng ở mọi nơi từ bản thân đến gia đình, đoàn thể, quân đội, và toàn xã hội. Tinh thần giáo dục này là sẵn sàng loại bỏ những tập tính cũ, không hợp thời và chấp nhận cái mới, đáp ứng nhu cầu của thời đại trong lãnh vực thiết kế và chấp hành nhân sinh. Tinh thần giáo dục này đào tạo khả năng của mỗi người theo chuyên môn, phù hợp với năng khiếu tự nhiên và làm gia tăng năng khiếu đó. Trách nhiệm của mỗi cá nhân trong cơ cấu xã hội phải phù hợp với năng khiếu, năng lực mà cá nhân đó có chứ không phải trách nhiệm được giao phó  bởi chính sách con ông cháu cha, sống lâu lên lão làng.

Trên lãnh vực quốc gia cần phải có một chính sách chính trị kinh tế để từ đó dẫn đạo cho nền giáo dục phù hợp với chính sách chính trị kinh tế đó. Cả hai chủ thể (chính trị và giáo dục) sẽ tương tác để cùng nhau thay đổi, cùng nhau tiến bộ bởi vì cả hai đều có tương quan mật thiết với nhau.

Thiết giáo 12

Sức mạnh kinh tế lẫn quân sự của các quốc gia trên thế giới đều dựa vào nền giáo dục phù hợp và phục vụ lợi ích chính trị của các quốc gia. Hai chủ thể Chính Trị và Giáo Dục luôn luôn tương tác nhau và nếu hai chủ thể này không hợp nhất thì sẽ dẫn đến sự thất  bại của xã hội.

Thiết giáo 13

Khi LĐA nói đến Thắng Nghĩa Quốc Gia với những Tổng căn tạng, Giáp căn tạng, Ất căn tạng...là gì vậy? (Đây là các thứ bậc của Quốc Dân tu dưỡng. Xem thêm QUỐC DÂN TU DƯỠNG ĐẠI CƯƠNG: 1) Tổng tạng. 2) Giáp căn tạng. 3) Ất căn tạng (xem kiến quốc thanh sắc văn vật).) Rồi đến Thắng Nghĩa Luận Cương? Phải chăng đó là những gì LĐA nghĩ đến nhưng chưa kịp trình bày?

Vậy tài liệu nào nói về Thắng Nghĩa luận cương ? Đây cũng là sự kiện khiến người sau tìm hiểu Duy Dân hoang mang không hiểu LĐA nói gì, có ý gì trong những tài liệu chưa kịp trình bày ra trước công chúng. (Thắng Nghĩa luận cương là các vòng ranh giới của Thắng Nghĩa, chẳng hạn: Thắng Nghĩa quốc sách, Thắng Nghĩa quốc gia, Thắng Nghĩa dân tộc, Thắng Nghĩa giáo dục)

Thiết giáo 14

Khi LĐA viết "phải có một giáo dục kỹ thuật để xúc tiến tính chất và cá tính dễ dàng thuận lợi phát huy và phát triển. Vấn đề này ở trong Thắng Nghĩa Tổng Cương đã giải đáp quá rõ ràng".

Vậy tài liệu nào nói về Thắng Nghĩa Tổng Cương? (Đọc thêm DD huấn phương: Tâm lý học DD (Thắng Nghĩa Tổng Cương). Thiết giáo 21 có viết “Sự trau giồi sức lực đó là căn cứ vào uyên nguyên và cơ năng của sinh mệnh” (Thắng Nghĩa Tổng Cương))

Thiết giáo 15

Ở đây LĐA nói đến một nền giáo dục phải dựa vào thể chất của mỗi cá nhân để có chương trình giảng dạy phù hợp với cá nhân đó để cá nhân hứng thú trong việc học hỏi thay vì bị bắt buộc học.

Ngay cả những cá nhân chậm hiểu khi bẩm sinh do những căn bệnh tự kỷ (autism) thì cần phải tìm hiểu để có chương trình giáo dục đặc biệt phù hợp với bản năng của trẻ hầu giúp trẻ phát triển cái khả năng tự nhiên của chính mình mà cái khả năng tự nhiên đó ai cũng có. Vấn đề là phát hiện ra khả năng đó để cải tạo khả năng đó trở thành thiện nghệ, phù hợp với sinh mệnh bản thể của mỗi cá nhân.

Thiết giáo 16

LĐA muốn có giáo dục theo Sinh Mệnh Tâm Lý khi phân biệt "Trung bình giáo dưỡng" và "Đặc bẩm giáo dưỡng". Nhưng ai có đủ khả năng để quyết định như vậy? Nếu cha mẹ phát hiện ra khả năng thiên tài bẩm sinh của trẻ thì liệu thầy cô giáo thấy được điều đó để phát triển thiên tài của trẻ đến tột đỉnh của thành công? Liệu thầy cô giáo có đủ khả năng để phát hiện những đặc biệt bẩm sinh của trẻ để có chương trình giảng dạy phù hợp với năng khiếu có sẵn và không làm cho trẻ chán nản trong học hỏi?

Nếu có những chương trình đặc biệt dành cho những trẻ có sẵn tài năng thì ngược lại cũng phải có những chương trình đặc biệt dành cho những trẻ kém may mắn, không có sự hiểu biết nhiều, hoặc mang những căn bệnh bẩm sinh như câm, điếc để những cá nhân này có những căn bản giáo dục cần thiết hầu hòa nhập vào cuộc sống xã hội ở tương lai.

Thiết giáo 18

Theo như trong chương trình tu luyện  "căn bản lý luận", “căn bản nhân cách", “căn bản kỹ thuật", luyện “Tinh, Khí, Thần” có khi mất cả đời người cũng chưa hoàn thành.

Đồng ý rằng đây là những cơ bản mà một con người cần phải có trong việc đào tạo một con người Duy Dân. Những cá nhân nào tham dự vào bộ máy nhà nước thì những cơ bản này cần phải có. Dĩ nhiên không phải ai cũng đạt được những cơ bản này và cho dù đạt được những cơ bản này, tri thức, kinh nghiệm bản thân, quan niệm sống tạo ra sự khác biệt trong khả năng. Thí dụ hai cá nhân học ra trường là bác sĩ, cùng một trường sở, cùng một thầy cô giáo giảng dạy. Tuy nhiên điều chắc chắn rằng hai vị bác sĩ này tay nghề hoàn toàn khác nhau do nhân tố bên trong của chính mỗi cá nhân để tạo ra tài nghệ khác nhau.

Vậy thì chương trình giáo dục cố gắng bao gồm những cơ bản này nhưng những cơ bản này không phải ai cũng có thể áp dụng cho chính bản thân giống nhau bởi mỗi cá nhân trong xã hội là một cá thể khác biệt.

Thiết giáo 20

LĐA nói đến bản thể của giáo dục qua "Tính, Tâm, Thân, Mệnh". Ai cũng vậy, tự tìm hiểu về mình và tự tu sửa. Nếu bản thân ta không "Sống biết, Sống đúng, Sống thực" thì chỉ chạy theo người làm nô lệ, tay sai thì còn đòi hỏi dân chủ, độc lập, tự do như thế nào?

Trong lãnh vực giáo dục thì đạo lý làm người là trung tâm cho giáo dưỡng. Giáo dưỡng là sự truyền thụ và vun trồng. Mà để làm được việc trên giáo dục phải có nghệ thuật, kỹ thuật, kế hoạch trong một tinh thần khoa học để đạt được hiệu quả của giáo dục.

Thiết giáo 21

LĐA nói đến sự kiện "người dạy và người học" như nhau, gọi là dạy- học làm thống nhất. Nghĩa là không có người dạy học và kẻ đến học. Cả hai là bạn đồng hành. Nhà giáo dục không phải là biết hết, nói sao thì người đến học phải theo như vậy. Đó là giáo dục cưỡng ép, nhồi sọ. Nhà giáo dục chỉ là người hướng dẫn. Có kinh nghiệm không phải là tất cả. Kinh nghiệm chỉ là kết quả của một vài trường hợp đã xảy ra mà nhà giáo dục đã trải qua. Cùng đi với người thọ học, nhà giáo dục sẽ tìm hiểu cá tính của đối tượng để phát triển cho thích hợp (xem thêm Giáo Dục và Ý Nghĩa Cuộc Sống. Jiddu Krishnamurti).

Giáo dục không đơn thuần chỉ là dạy về kiến thức tổng quát, hay kiến thức nghề nghiệp mà giáo dục gồm cả dạy về thẩm mỹ bao gồm sinh hoạt căn bản trong cuộc sống như nấu ăn; rèn luyện sức khỏe, thân thể để luôn luôn được khỏe mạnh trong cuộc sống; rèn luyện tâm; rèn luyện trách nhiệm và bổn phận của một cá nhân đối với xã hội và xã hội đối với cá nhân.

Sự khác biệt thầy – học trò sẽ tạo ra tâm lý để người thầy là chủ nhân mục đích đào tạo ra những nô lệ. Thầy chỉ là chức vụ trong sự tôn sư trọng đạo. Nhưng không vì chức vụ đó để thầy xem thường học trò, không chịu học hỏi từ học trò. Như LĐA đã nói, người học và người dạy là hai bản thể thống nhất. Thầy học từ trò và trò học từ thầy. Cả hai học hỏi để cùng nhau tiến bộ. Sự học hỏi luôn luôn tiếp tục xảy ra cho đến khi chúng ta nhắm mắt, lúc đó sự học hỏi mới chấm dứt.

(Thực ra, trong DD không dùng chữ thầy, người dạy là người đi trước biết nhiều hơn nên hướng dẫn cho người đi sau những điều mình biết; gọi là “Thân ái phụ đạo”. Người đi trước không phải cái gì cũng biết, người đi sau không phải cái gì cũng không biết; cho nên cần học hỏi lẫn nhau – gọi là “Cơ năng cùng tiến” và xưng hô với nhau chỉ là anh em đồng chí. Chính trên tinh thần Duy Dân Thiết Giáo này mà ông Nghiêm Xuân Hồng, một sinh viên ưu tú sắp tốt nghiệp trường Đại Học Luật, sẽ (chúng tôi dùng từ sẽ vì ở cái thời điểm nói trong đoạn này, ông Nghiêm Xuân Hồng chưa bổ làm quan) được bổ làm quan Huyện, chấp nhận LĐA làm lãnh tụ của mình; ông Vũ Đức Tiễn, đỗ Tú Tài II hạng Bình nức tiếng tự học trong giới sinh viên Hà Nội đương thời, tạm xếp bút nghiên để đi làm thư ký riêng cho LĐA.)

Thiết giáo 22

LĐA nói đến kiện khang giáo dục như là huấn luyện "sức" và "lý". Có sức khỏe mới chống lại yếu sinh lý, yếu tâm lý gây ra đạo đức suy đồi nơi con người, xã hội. Sự hợp lý giữa cá nhân và xã hội là căn bản của dân chủ, bình đẳng, bình sản.... Không có giáo dục như vậy thì cho dù có hàng trăm Cơ Năng Hiến Pháp cũng không dùng được.

“Sức” phải hiểu là tự mình, tự xã hội, tự quốc gia. “Sức” tức là ý lực, năng lực, tiềm lực, vật lực ở chính mình, xã hội, hay quốc gia.

“Lý” liên quan đến Tâm Sinh Lý. Tâm phải bình thản, phải biết hòa hợp cá nhân với xã hội bởi cá nhân không thể nào tồn tại nếu không có xã hội. Cho nên Tâm phải hòa hợp với tập thể để tạo sự thống nhất. Sinh là sự sống. Ai cũng cần sống. Cho nên không thể nào vì sự sống của mình để tiêu diệt sự sống của người khác.

Lý tức là nói đến sự hợp lý. Con người dùng óc phán xét (Tâm) để tạo ra sự sống (Sinh) cho chính mình nhưng đồng thời phải xem xét hành động của mình có hợp (Lý) với xã hội hay không. Đây là một góc nhìn của sự hiểu biết về giáo dục trên lãnh vực “sức” và “Lý”.

Nếu “Sức” là lực (ý lực, vật lực và phong lực) thì Lý là cái lý của sự, quy luật diễn biến của việc. Suy nghĩ (ý) và hành động (vật) của con người tạo ra Sự; Sự sẽ tiến triển thành một quá trình gọi là Lý, nếu hành động và thái độ của con người biểu hiện phù hợp với quá trình tiến triển của sự thì gọi là hợp lý. Chẳng hạn khi thấy một ngọn lửa đang cháy thì sức nóng sẽ tỏa ra là cái Lý của một ngọn lửa cháy, nếu bạn có hành vi tránh ngọn lửa là hợp lý, nếu bạn định nhảy vào ngọn lửa thì coi chừng hành vi đó là vô lý. Nhưng không phải ai mới được sinh ra thì cũng hiểu được cái lý của một ngọn lửa đang cháy là tỏa ra sức nóng, nên có những đứa trẻ chơi dại đút tay vào lửa – đơn giản vì nó không hiểu Lý của một ngọn lửa cháy – nhưng lại có đủ Sức để đút tay vào lửa. Chừng nào đứa trẻ chỉ cần nhìn ngọn lửa là đã tự quyết định được hành vi của mình (Sức) là nên làm gì thì nó đã hiểu được Lý, “từ “sức” nâng lên “lý”” là vậy.

Thiết giáo 24

LĐA nói đến "Cái giác ngộ của dân chúng là cái đã biết rồi và đã định rồi … kết quả như thế gọi là biết độ mà đi (tri độ). Cái giác ngộ của tiền tiến là cái chưa biết được, chưa định được không thể biết được và không thể định được, hai giác ngộ đều do lấy chí thành". Xem vậy thì cái gọi là "giác ngộ" LĐA nói đến cũng không xa  cái ngộ của Thiền đạo. Thay vì chỉ giới hạn trong sân chùa thì LĐA đem nó ra ngoài đời. Nhưng trong phạm vi Chùa mà đã khó kiếm, khó thành thì làm sao có dư cho ngoài đời? Nhân tài trong xã hội đã hiếm. Trong chính trị, tìm người tử tế đã khó huống hồ gì lãnh đạo.

Loại lãnh đạo mà do Tư Bản, Cộng Sản đào tạo thì như ruồi và vô dụng.

Lãnh đạo tự thân tu dưỡng thì lịch sử có mấy người.

Chính vì vậy loại lãnh đạo "tri độ" đó mới làm nên lịch sử và loại chính trị gia thích làm lịch sử chỉ làm nên tội đồ của lịch sử. Vì vậy LĐA viết Thiết Giáo để phân biệt loại chính trị Phi Cách Mạng, Phản Cách Mạng, Bất Cách Mạng.

@ Nhân Chủ

Tháng 3 năm 2020 (Việt lịch 4899)

 

Nhân Bản Cương Thường: Nhu Cầu Sinh Mệnh (Tự chủ) P1

  Để giải quyết nhu cầu nhu yếu, Con Người phải tự làm chủ lấy mình, tự mình quyết định cho cuộc sống của chính mình và xã hội mình đang sốn...