Thứ Sáu, 25 tháng 2, 2022

Tu Dưỡng Thắng Nhân: Văn Hóa Chửi Thề

 

Khi mạng xã hội trở thành phong trào và ai cũng muốn tham gia vào mạng xã hội thì sẽ thấy được văn hóa chửi thề của người Việt khá phong phú.

Dĩ nhiên văn hóa chửi thề đã có trước khi mạng xã hội xuất hiện. Có điều chỉ giới hạn ở phạm vi nhỏ trong giao tế mặt đối mặt với nhau. Khi mặt đối mặt thì những người có sự tự trọng rất cẩn thận khi dùng văn hóa chửi thề bởi họ sợ người khác đánh giá về con người của mình. Nhưng khi mạng xã hội mở rộng, mặt không còn đối diện với nhau nữa thì người ta mạnh mẽ sử dụng văn hóa chửi thề và trở thành thói quen, xem đó chẳng có gì đáng trách bởi với những lý luận sau đây:

·        Đất nước nào cũng có từ ngữ chửi thề thành ra chẳng có gì thắc mắc khi chính người Việt sử dụng văn hóa chửi thề tiếng Việt lẫn tiếng địa phương nơi họ cư trú.

·        Đôi khi phải chửi thề để xả cái bực tức nếu không mình sẽ điên.

·        Nhóm CC (cuồng Trump) dữ dằn quá, không thể nào lịch sự với họ. Đi với bụt mặc áo cà sa, đi với ma mặc áo giấy. Tại sao phải tử tế với CC mà chính bản thân của những người CC đã thiếu văn hóa rồi.

Những lý do bên trên có chính đáng hay không? Dĩ nhiên những người ủng hộ văn hóa chửi thề cho rằng là chính đáng, chẳng có gì phải quan tâm. Bài viết này mục đích không phải để trao đổi với những ai ủng hộ văn hóa chửi thề. Đây cũng chính là quyền tự do của họ, chẳng ai muốn thay đổi quyền lựa chọn này. Bài viết này muốn đưa ra lý do tại sao không nên sử dụng văn hóa chửi thề.

Đồng ý rằng nước nào cũng có những tiếng chửi thề. Nhưng tại sao có người sử dụng tiếng chửi thề có người lại không? Vấn đề là sự lựa chọn. Người ta có thể chọn văn hóa tốt và chọn văn hóa xấu. Văn hóa chửi thề là văn hóa mà những ai có sự tự trọng sẽ không chọn văn hóa đó, cho dù nước nào cũng có từ ngữ chửi thề.

Sự bực tức tạo ra “điên loạn” bởi tâm của mình không tĩnh lặng. Tâm đã động thì chửi thề không phải là phương thức để làm cho “bớt điên”. Chưa có chứng minh khoa học nào là chửi thề để làm cho mình bớt điên ngoại trừ cảm tính của người muốn sử dụng văn hóa chửi thề. Mà cảm tính thì không khoa học và không khách quan.

Câu nói “đi với bụt mặc áo cà sa, đi với ma mặc áo giấy” cũng giống như câu nói “gần mực thì đen, gần đèn thì sáng”. Cả hai câu nói trên mang tính triết học để nói lên sự lựa chọn cái thiện hoặc cái ác trong cuộc sống. Bạn muốn mặc áo giấy hay bạn muốn mặc áo cà sa? Bạn muốn gần với mực hay bạn muốn gần với đèn? Nếu đi với ma bạn có dám mặc áo cà sa hay không bởi ma thì lại sợ áo cà sa (hình ảnh của Phật)? Câu nói đó hoàn toàn không dính dáng đến chuyện phải ứng xử với người vô văn hóa bằng hành động vô văn hóa. Đừng hiểu lầm nội dung một câu nói để biện minh cho hành động vô văn hóa của chính bản thân. Phải chăng có một câu nói khác mà người ta cố tình quên đó là “gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn”?

Nếu đặt giả sử, chuyện sử dụng Văn Hóa Chửi Thề là bình thường với ba lý do đưa bên trên thì câu hỏi kế tiếp là: khi con của bạn, khi người thân của bạn, bạn của bạn, người phối ngẫu của bạn, vì bạn làm một điều gì đó làm họ giận dữ và họ dùng Văn Hóa Chửi Thề chửi thẳng vào mặt bạn thì bạn nghĩ thế nào? Nếu bạn chấp nhận hành động đó thì nói lên được điều gì ở chính bạn? Điều buồn cười là có người nói rằng không dạy con mình Văn Hóa Chửi Thề nhưng lại cho rằng chuyện chửi thề là hợp tình, hợp lý cho đúng trường hợp. Đây chỉ là ngụy biện và ngày nào chúng ta vẫn tiếp tục ngụy biện cho Văn Hóa Chửi Thề này thì ngày đó người Việt vẫn không vượt lên văn hóa tốt hơn, lịch sự hơn.

Người khác không tôn trọng mình thì ít nhất mình phải tôn trọng lấy chính mình. Người khác dùng Văn Hóa Chửi Thề thì mình không dùng văn hóa đó đối đáp lại họ -- không phải vì mình yếu hơn họ mà vì mình tôn trọng ở chính mình để không bị cái Văn Hóa Chửi Thề làm chủ con người của mình. Đây là chuyện không phải dễ làm nhưng không có nghĩa là không làm được. Vấn đề là mỗi người trong chúng ta có nhìn được cái Văn Hóa Chửi Thề là sai trái và tìm cách để không sử dụng từ ngữ không cần trong lối ứng xử của bản thân.

Một nước Việt tương lai cần phải loại bỏ văn hóa chửi thề này và đây là điều có thể làm được nếu có quyết tâm và ý chí loại bỏ. Trước hết hãy bắt đầu từ chính mình loại bỏ văn hóa chửi thề và nếu nhiều người làm được điều này thì cái văn hóa chửi thề đó sẽ biến mất.

Vũ Hoàng Anh Bốn Phương

Tháng 9 năm 2021 (Việt lịch 4900)

Nguồn: https://nganlau.com/2022/02/24/tu-duong-thang-nhan-van-hoa-chui-the/

 

 

 

Sống Thực

 

Bạn thân

Sống thực là sống thật với lòng mình, với những gì mình có, với suy nghĩ trong đầu.

Khi bạn nói "tôi đói" là trong bụng đói, cần thức ăn.

Khi bạn thích câu cá, bạn không thể nói "tôi thích đi săn".

Khi bạn nghe một người nói láo "tôi chưa có vợ" vì bạn đã từng dự đám cưới của hắn thì bạn nghĩ sao khi giao du với những người nói láo?

Con người khi kết thành xã hội thì cần thông tin để hiểu nhau. Ngôn ngữ, lời nói là cách thông tin. Do đó thông tin, lời nói phải đúng với điều suy nghĩ, đang có thì công việc của xã hội mới điều hành được tốt đẹp.

Khi hiến pháp Mỹ ghi "tự do ngôn luận" thì phải hiểu "tự do ngôn luận" của những người cam kết sống, tôn trọng hiến pháp (hay xã hội). Nếu "tự do ngôn luận" là để nói láo thì có nghĩa là hiến pháp (hay xã hội) là nơi tụ tập của những người thích nói láo, nghe láo.

Xã hội (hay hiến pháp) của những người nói láo không thể trộn chung với xã hội (hay hiến pháp) của người nói thật (không nói láo) vì giá trị của lời nói không giống nhau.

Khi hiến pháp nói mọi người sinh ra bình đẳng mà còn giữ, duy trì nô lệ, tôn sùng những kẻ đấu tranh để duy trì chế độ nô lệ thì có xứng đáng sống trong xã hội (hay hiến pháp) Hoa Kỳ hay không?

Lá cờ Confederate hay những bức tượng của các danh tướng là dấu tích lịch sử. Nhưng những thứ đó chỉ nên để trong viện bảo tàng chứ không phải trưng bày ngoài đường phố để nhắc nhở dĩ vãng đen tối của người nô lệ.

Khi khoa học, kỹ thuật chưa tiến bộ, con người phải đối diện để thông tin, nói chuyện thì sự nói dối, nói láo còn hạn chế. Nhưng khi khoa học, kỹ thuật tiến bộ về mặt thông tin (báo chí, truyền thanh, điện thoại, truyền hình) thì lòng người thay đổi mau lẹ.

Con người thúc đẩy xã hội tiến bộ, nhưng khi đời sống con người dựa trên vật chất, sự khai thác tài nguyên thiên nhiên thì lòng tham phát triển trong mọi giai cấp xã hội. Dối trá là một trong những phương thức con người sử dụng để lợi dụng, tranh đấu trong mọi mặt của đời sống.

Một khi "giả dối lên ngôi" (thơ Nguyễn Chí Thiện) thì xã hội ngày càng rối loạn.

Và khi Internet với mạng xã hội (social media) thì con người không còn phân biệt được hư- thực. Và chúng ta có hiện tượng Trump.

Trước đó, thập niên 1990s chúng ta có hiện tượng "me too" (ai sao, tôi vậy) chạy đua theo những hiện tượng xã hội theo bề ngoài, mặt nổi mà không tìm hiểu đích thực nguồn cơn (thí dụ: phong trào mua chứng khoán qua Internet và dẫn tới phong trào mua bán nhà cửa thập niên 2000s).

Người dân trong nước

Sống dưới chế độ bạo tàn, giả dối thì người dân phải nhắm mắt sống cho qua ngày. Lâu rồi thành thói quen, cho nên khi có dịp đi ra nước ngoài thì cho dù không còn bị công an dòm ngó, kiểm soát thì người dân vẫn quen thói ca tụng nhà nước. Có thể vì ám ảnh sợ khi quay về sẽ bị trù ếm nhưng cũng cho thấy cuộc sống của họ trở nên bọt bèo, giả dối vì đã không sống với thực với lòng mình. Vậy thì người Việt hải ngoại có thể giúp gì được chăng?

Người Việt hải ngoại

Có hạng người "cỏ đuôi chó" chỉ vì muốn về VN du lịch, ăn chơi nên chấp nhận ngôn ngữ cộng sản. Nếu đó là đời tư của họ thì chẳng nói làm gì nhưng hạng người này móc nối với người dân trong nước để "làm ăn", nhất là những người có tiền để du lịch nước ngoài hay đem tiền sang Mỹ làm ăn, cho con cái du học .... Tuy người Việt hải ngoại sống dưới chế độ tự do, dân chủ nhưng họ chẳng học được gì nơi xứ người mà chỉ có bề ngoài; cũng lên mạng xã hội phê phán u ơ, bàn chuyện chính trị ... nhưng thay vì giúp người trong nước hiểu chuyện thế giới thì họ lại chạy theo hiện tượng "Trump".

Người Việt trong nước "yêu" Trump vì hy vọng "thoát Trung" nhưng người Việt hải ngoại phải biết rằng nước Mỹ đang lâm vào đại hạn vì chọn một tay nói láo vung trời làm tổng thống. Đã sống trong chế độ dân chủ thì chọn đại diện sai lầm thì ráng chịu nhưng phải biết chấp nhận lỗi lầm. Đó là sống thực với lòng mình, với lương tâm.

Đó là điều khiến con người khác người máy. Con thú chọn lối sống sai lầm sẽ chết. Nhưng người máy được chế tạo sai lầm sẽ không thể tự sửa vì không có linh hồn, ý thức. Khi người dân tin theo nhà lãnh đạo tinh thần (tôn giáo) và chính trị sai lầm thì tìm đâu lối ra?

Một khi Nhân không làm chủ được bản thân và tâm hồn thì làm sao sống dưới chế độ Dân Chủ. Cho dù họ có đi bầu, đóng thuế, phát biểu ý kiến... thì họ cũng chỉ là nô lệ kiểu mới.

Các nhà lãnh đạo đấu tranh cho VN

Dân ngu thì chẳng nói làm gì nhưng đối với những người đi đấu tranh cho VN tương lai thì phải có trình độ khá hơn thường dân. Thế nhưng các ông, bà lãnh tụ của các tổ chức của người Việt hải ngoại cũng chạy theo ôm đít Trump là thế nào?

Quý vị biết chính sách ngoại giao của Mỹ mà?

Quý vị quên học bài học VN 1975 rồi sao?

Rồi bài học của dân Kurds, A Phú Hãn... mới xảy ra?

Đã sống ở Mỹ hơn 40 năm thì quý vị cũng biết đảng Cộng Hòa, Dân Chủ như thế nào?

Hơn 40 năm quý vị đã học những bài học gì về Bạn và Thù?

Vậy thì quý vị đã và đang làm gì?

Tổ chức và hành động

Kể từ khi tổ chức đấu tranh có 10 ngàn quân nơi biên thùy Đông Dương đã lui vào bóng tối thì các tổ chức khác cũng im hơi lặng tiếng. Tưởng chừng quý vị đi xây dựng những viên gạch nền tảng cho cuộc đấu tranh chung nhưng rồi cuối cùng quý vị cũng tái xuất giang hồ với những trò xảo thuật cũ của thời trước 1975.

Dĩ nhiên những trò hề này chẳng qua mặt được cộng sản vì chúng đã thắng từ 1920s, 1930s... cho đến nay. Thế nhưng quý vị lại đem áp dụng cho những người bạn đồng hành.

"Chiêu thức": đánh phủ đầu, bịt mắt bắt dê, mở đại hội thống nhất giang hồ, lên ngôi minh chủ võ lâm, treo đầu dê bán thịt chó, xài bạc giả, đánh trống bỏ dùi... cứ như thế quý vị múa gậy vườn hoang sau mùa Covid-19.

Xem ra quý vị chưa hề sống thực một ngày nào cho dù tuổi đã về chiều, bệnh hoạn theo đuổi mà vẫn không từ bỏ tham vọng "giải phóng" đất nước khi tâm hồn quý vị chưa được giải thoát?

Chúa và Phật đều nói bạn phải cứu mình trước khi (biết cách) cứu người. Nếu quý vị không tu hành cho đúng (chứ đừng chạy theo khoác áo nhà tu dỏm) thì biết gì mà cứu người. Nhưng tu hành cho đúng không phải dễ, có người đi vào nhà tu mà không đi ra được vì tu không thành. Có vị tu xuất vì tu không xong nhưng nếu chỉ sống bằng nghề như luật sư, bác sĩ thì dễ nhưng đem "tài" đi tu để làm lãnh tụ chính trị, cách mạng thì lòi đuôi ra ngay.

Nếu là các nhà tu chân chính như đất nước Tây Tạng thì vừa tu vừa làm chính trị có gì sai trái đâu? Còn VN thì khi nhà tu làm chính trị là mất nước chỉ vì tự cứu mình còn không xong mà cứ đòi đi cứu người. Căn bệnh này đến nay (2021) vẫn còn. Vậy ái quốc (yêu nước) là làm Cách Mạng tới chết mà chẳng biết đúng hay sai thì đó là cứu nước hay hại dân?

Tự kỷ không xong chỉ vì vị kỷ quá lớn.

Nếu vẫn còn có người chưa "Qua cơn mê" (Trịnh Lâm Ngân), cho dù cộng sản cho phép được phổ biến trong dân gian, thì biết làm sao cho tỉnh để sống thực?

Hãy sống thực vì Sống Thực khó lắm quý vị lãnh tụ ơi.

Trần Công Lân

Tháng 12 năm 2021 (Việt lịch 4900)

Nguồn: https://nganlau.com/2022/02/07/song-thuc/

 

Chính Quyền Duy Dân

 

Khi một nước Việt mới từ một Xã Hội Duy Dân sẽ có một Chính Quyền Duy Dân. Chính Quyền Duy Dân là chính quyền như thế nào?

Đó là một chính quyền mà những con người nằm trong cơ cấu cầm quyền là những con người có nhân cách.  Từ nhân cách đó, sự đóng góp công sức của họ vào cơ cấu chính quyền là để điều hành nhân sinh và nhân tính.  Từ nhân cách đó, họ thực hiện trách nhiệm và bổn phận của một công dân đối với xã hội mình đang sống, đối với dân tộc và đất nước mình. Từ nhân cách đó, họ biết từ chức khi mà cuộc sống cá nhân của họ đã đi ngược lại cái nhân cách mà xã hội đòi hỏi dành cho những người nằm trong cơ cấu nhà nước. Từ nhân cách đó, họ sẽ không bị mua chuộc bởi bất cứ công ty nào, đảng phái nào, tập đoàn nào, cá nhân nào.

Chính Quyền Duy Dân là một chính quyền biết nhìn vấn đề và giải quyết vấn đề ở dạng tổng thể. Có nghĩa là không vì chuyện giải quyết công ăn việc làm cho một ngành nghề nào đó để rồi tạo ra môi trường sống bị ô nhiễm và ảnh hưởng đến sức khỏe, khí hậu của toàn thể xã hội. Không vì chuyện lôi kéo một công ty, một đội banh nào đó về thành phố mình để chi tiền cho công ty, cho đội banh đó vài trăm triệu đô. Đây là một hình thức hối lộ, lấy tiền thuế của dân để hối lộ một công ty, một đội banh đã có đủ tiền để chi trả cho tất cả những chi phí mà nhu cầu của công ty, của đội banh cần phát triển.

Chính Quyền Duy Dân là một chính quyền Nhân Chủ Dân Chủ. Tại sao phải là Nhân Chủ Dân Chủ? Chỉ khi nào chính mỗi người trong chính quyền lẫn thường dân -- tự chính mình làm chủ được tri thức của mình, làm chủ vận mệnh của chính mình thì lúc đó nền Dân Chủ mới đạt được hiệu quả và nền dân chủ đó không bị xách động bởi những nhà chính trị, công ty, dùng tâm lý để vận động lá phiếu của người dân. Ngày nào mỗi cá nhân sống trong xã hội không làm chủ được chính mình thì ngày đó, dân chủ chỉ là hình thức, cho dù người dân có quyền đi bầu nhưng lá phiếu đó đã bị chính trị gia dùng tâm lý để lấy lá phiếu từ những người không làm chủ được chính mình. Chuyện Nga lợi dụng mạng xã hội để làm lũng loạn thông tin trong mùa bầu cử 2016 và họ thành công chỉ vì những người đi bỏ phiếu không làm chủ được chính mình. Nhân chủ là một đề tài khác mà sẽ thảo luận ở tương lai và đây chính là cái gốc để có một Xã Hội Duy Dân trước khi có một Chính Quyền Duy Dân.

Chính Quyền Duy Dân là dựa vào Cơ Năng Hiến Pháp để thiết kế và chấp hành nhân sinh. Tại sao gọi là Cơ Năng Hiến Pháp mà không gọi là Hiến Pháp? Phải hiểu cơ năng hình thành từ nhiều bộ phận mà bộ phận thì cần phải tu chỉnh. Giống như chiếc xe là một cơ năng được hình thành từ nhiều bộ phận và để chiếc xe được chạy tốt thì cần phải bảo trì, sửa chữa theo thời gian. Chỉ khi nào chúng ta nhìn Hiến Pháp là một Cơ Năng thì cái cơ năng đó cần phải điều chỉnh mỗi 10 năm và đại điều chỉnh mỗi 30 năm. Đó mới chính là Hiến Pháp sống, được điều chỉnh theo thực tế của thời gian. Cơ Năng Hiến Pháp phải dựa vào Cương Thường của Con Người để hình thành lên Cơ Năng Hiến Pháp. Mà Cương Thường của Con Người là những quyền căn bản trong cuộc sống của chính mình, trong một xã hội có những quy luật bảo đảm những quyền căn bản của con người; Cương Thường của Con Người là nguyên lý sống, ứng xử giữa Con Người với Con Người trên một tinh thần nhân bản, nhân tính, nhân sinh, nhân đạo. (xem thêm một loạt bài nói về Duy Nhân Cương Thường đăng trong mục Tìm Hiểu Duy Dân của Lý Đông A)

Chính Quyền Duy Dân là một chính quyền có một bộ phận để kiểm soát Hành Pháp, Lập Pháp, Tư Pháp, và các cơ quan chính quyền nhằm bảo đảm không có chuyện đi cửa sau; bảo đảm nhân cách của người phục vụ trong cơ cấu cầm quyền luôn luôn có tiêu chuẩn cao hơn nhân cách của thường dân; đồng thời bảo đảm những quyết định sai lầm của tòa án, của lập pháp, của hành pháp thì người dân có quyền (qua một cơ quan ghi rõ trong Cơ Năng Hiến Pháp) lên tiếng nói để điều chỉnh những sai lầm trên.

Chính Quyền Duy Dân không đặt phân quyền như các quốc gia khác mà đặt ra đan quyền để điều hành sinh hoạt của quốc gia. Đan quyền là gì? Đó là một cơ năng vừa hàng dọc, vừa hàng ngang và hàng chéo. Đó là một cơ năng quyền hành từ địa phương, và mặt hành chính thì chia thành khu vực với sự chỉ đạo của trung ương. Cái gì thuộc địa phương thì địa phương tự trị. Tuy nhiên nếu cái thuộc địa phương ảnh hưởng đến toàn cả nước thì phải có sự điều hướng của Trung Ương để tạo một sự đồng nhất ở toàn quốc gia. Những chương trình lớn mang tính cách quốc gia thì chính quyền Trung Ương điều phối, chỉ đạo cùng với địa phương thực hiện dự án mang tính quốc gia, vượt biên giới của địa phương. Đan quyền là cơ chế tôn trọng những cơ quan hàng ngang, hàng dọc, và hàng chéo; những cơ quan đó không thể nào độc lập tự mình điều hành quốc gia mà tất cả đều cùng nhau chia sẻ trách nhiệm để điều hành quốc gia với mục đích thiết kế, điều lý nhân tính và chấp hành nhân sinh. Điều này giống như cơ thể của chúng ta, mỗi cơ năng trong cơ thể (tim, phổi, máu, gan, thận ….) đều cần nhau để bảo đảm sự sống của cơ thể người của chính mỗi chúng ta. Cơ chế chính quyền cũng thế, phải nhìn vấn đề ở dạng tổng thể chứ không thể nhìn vấn đề ở dạng tôi có quyền này, quyền kia, anh không thể bảo tôi hoặc điều tra những việc làm trong quyền của tôi; để rồi không hợp tác trong việc vận hành cơ chế chính quyền với mục đích thiết kế và chấp hành nhân sinh.

Chính Quyền Duy Dân là những người được bầu vào vị trí lãnh đạo, ngoài tiêu chuẩn nhân cách đã nói từ đầu bài viết này, cá nhân đó phải đạo đức, có tài năng trong lãnh vực thiết kế, điều lý nhân tính và chấp hành nhân sinh. Một người thành công về thương mại chưa chắc đủ nhân cách, đạo đức và tài năng để nắm giữ vị trí lãnh đạo của bộ máy nhà nước. Vì Chính Quyền Duy Dân khởi đi từ địa phương, chính quyền địa phương phải chọn người có đầy đủ ba điều kiện bên trên để tham gia vào cuộc tranh cử ở địa phương, hoặc đại diện cho địa phương để làm việc ở Trung Ương. Những người được địa phương đề cử ra tranh cử ở bất cứ chức vụ nào (địa phương hay trung ương), chính quyền trung ương phải có luật tranh cử rõ ràng hầu tránh tình trạng các công ty, các cá nhân giàu có, các quốc gia khác bỏ tiền vào ủng hộ một ứng cử viên nào đó bằng cách quảng cáo để mua chuộc lá phiếu của người dân trong việc chọn lựa một trong những số người ra tranh cử mà họ nghĩ là họ có thể ảnh hưởng đến cá nhân đó trong chính sách.

Bên trên là những cơ bản để hiểu rõ một Chính Quyền Duy Dân ra sao. Tuy nhiên, từ một Xã Hội Duy Dân đến Chính Quyền Duy Dân đòi hỏi phải có Con Người Duy Dân. Đây là điểm khởi đầu và là rất quan trọng. Không có một Con Người Duy Dân thì sẽ không có một Xã Hội Duy Dân hay một Chính Quyền Duy Dân. Mà nếu có thì đó là một Duy Dân giả tạo khi mà Con Người Duy Dân không hiện hữu trong cuộc sống.

Thời gian tới chúng ta sẽ tìm hiểu Con Người Duy Dân ra sao và thế nào gọi là Con Người Duy Dân.

Vũ Hoàng Anh Bốn Phương

Tháng 10 năm 2019 (Việt Lịch 4898)

Nguồn: https://nganlau.com/2019/11/24/chinh-quyen-duy-dan/

 

 

Nhân Bản Cương Thường: Nhu Cầu Sinh Mệnh (Tự chủ) P1

  Để giải quyết nhu cầu nhu yếu, Con Người phải tự làm chủ lấy mình, tự mình quyết định cho cuộc sống của chính mình và xã hội mình đang sốn...