Nhân là Người. Chủ là mình làm chủ Con Người của chính mình.
Nhân Chủ được hiểu ở một nghĩa rộng lớn là sự tự giác,
giác ngộ. Chưa có trường sở nào dạy sự tự giác hay giác ngộ. Cho nên Nhân Chủ
là một sự cố gắng từ bản thân, khi nhận diện ra những Tham-Sân-Si có sẵn trong
Con Người của mình; và thấy rằng những Tham-Sân-Si đó, nếu không kiềm chế sẽ tạo
ra rối loạn cho bản thân và xã hội.
Tự giác để biết điều chỉnh bản thân hằng ngày, hằng giờ hầu
có lối ứng xử với Người, với xã hội cho hài hòa thay vì là kích động của ham muốn,
của bạo lực.
Muốn đạt được Nhân Chủ, cá nhân phải có sự tu dưỡng ở bản
thân. Sự tu dưỡng đó để thấy rằng, một cá nhân, dù tài giỏi cách mấy, vẫn không
làm được gì nếu không có sự giúp đỡ từ xã hội. Cá nhân nhờ vào xã hội để sống
và tồn tại. Ngược lại xã hội nhờ cá nhân để mọi người trong xã hội cùng tiến.
Cá nhân và xã hội là hai thực thể luôn luôn có những xung
khắc. Tuy nhiên xung khắc không có nghĩa là phải triệt tiêu lẫn nhau. Trái lại
khi nhìn ra được sự xung khắc đó, mỗi cá nhân sống trong xã hội phải tự tìm ra
giải pháp để giảm bớt sự xung khắc đó. Có những lúc quyền lợi cá nhân phải đặt
dưới quyền lợi xã hội và ngược lại quyền lợi xã hội vẫn phải tôn trọng quyền lợi
của cá nhân.
Thí dụ 1: Vì nhu cầu cuộc sống, cá nhân sản xuất một sản
phẩm mà sản phẩm đó có hại đến sức khỏe của người tiêu dùng. Trong trường hợp
này, nếu là một cá nhân có sự tự chủ, tự giác, sẽ không làm ra sản phẩm này mà
tìm ra một sản phẩm khác để phục vụ xã hội và cuộc sống của chính mình.
Thí dụ 2: Vì nhu cầu của xã hội phát triển đường xá, một
phần đất của tư nhân phải được mua lại để tạo ra phương tiện lưu thông. Nhưng
không vì lợi ích của xã hội mà sự mua lại miếng đất từ tư nhân với giá rẻ mạt.
Tu dưỡng bản thân để thấy được sự nguy hiểm của mạng xã hội,
từ đó không chia sẻ những hình ảnh, tin tức mà chính mình chưa kiểm chứng; hoặc
chia sẻ những hình ảnh vì cảm tính thay vì là khách quan. Thời đại của AI
(thông minh nhân tạo), một đoạn thu hình có thể là giả tạo chứ đừng nói đến một
tấm hình. Một đoạn thu âm cũng có thể là giả tạo do AI dựng lên.
Tu dưỡng bản thân để không tôn sùng lãnh tụ, những người
có bằng cấp, có tiền, có địa vị cao trong xã hội. Tất cả những hình ảnh trên chỉ
là ngọn, là bề ngoài. Bên trong những Con Người đó mới là quan trọng. Họ có
Nhân Tính, Nhân Cách, Nhân Phẩm, Nhân Tri, Nhân Tâm, Nhân Trí hay không mới là
cái quan trọng của một Con Người. Một bác nông dân bình thường đôi khi có phẩm
chất Người cao hơn vị bác sĩ vì ham tiền để lạm dụng chương trình phúc lợi xã hội
cho người nghèo.
Tu dưỡng bản thân để biết được khả năng của chính mình, từ
đó đặt mình vào đúng vị trí của xã hội. Ham muốn ai cũng có nhưng ham muốn mà
không có khả năng, nếu không có sự tu dưỡng, sự ham muốn đó sẽ biến Con Người
dùng ma đạo để đạt ham muốn đó. Chưa kể nếu có khả năng thì cái ham muốn đó mục
đích để phục vụ ai? Xã hội hay chính bản thân mà thôi? Nếu phục vụ cho bản thân
thì xã hội có bị thiệt hại hay không?
Tu dưỡng bản thân để biết sống thực, sống biết, sống
đúng, và sống thiện. Đừng để bản thân ”sống’’ nhưng thực tế là sống giả, sống
sai, sống ác, sống gian dối, sống làm nô tài.
Nhân Chủ là đều ai cũng có thể làm được qua sự tu dưỡng bản
thân. Chủ đề tu
dưỡng bản thân rộng lớn và dễ làm chứ không khó. Các bạn có
thể vào đường link để tìm hiểu thêm. Chỉ khi nào hiểu được Nhân Chủ và đạt được
tự giác -- thì lúc đó thực hiện dân chủ trên nền tảng Nhân Chủ sẽ đạt kết quả tốt
hơn. Sẽ không có một lãnh đạo nào thiếu chữ Nhân được chọn vào vị thế lãnh đạo
bởi người dân tự làm chủ được chính bản thân mình thì những trò tâm lý, mị dân,
khẩu hiệu không lấy được lá phiếu của người dân.
Vũ Hoàng Anh Bốn Phương
Tháng 12 năm 2024 (Việt lịch 4903)
Nguồn: https://nganlau.com/2025/01/07/nhan-chu-la-gi/
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét