Thứ Hai, 24 tháng 4, 2023

Quan Tâm Về Con Người

Với hiện trạng người Việt trong nước và ngoài nước, đặc biệt là thành phần đấu tranh chống cộng sản, ủng hộ ông Trump làm cho những ai quan tâm về Con Người lo ngại cho một nước Việt tương lai mất đi bản tính Người mà cha ông ta đã từng gìn giữ và truyền lại cho đời sau qua những câu ca dao tục ngữ.

Cái quan tâm ở đây là những người ủng hộ Trump, họ chống sự giả dối của cộng sản nhưng họ ủng hộ cái giả dối của Trump. Những câu nói của Trump hôm nay và ngày mai cũng chính Trump nói tôi không nói những điều đó. Người Việt ủng hộ Trump cho rằng đó là “chiến thuật” của người “tài” chứ không phải là nhân cách, nhân phẩm của Con Người. Người Việt ủng hộ Trump chỉ nghe những lời nói của Trump chứ không nhìn vào thực tế của từng hành động Trump làm có thực sự đạt đúng mục tiêu của hành động hay chỉ để phục vụ dục vọng của Trump qua hình ảnh yêu nước như Hồ Chí Minh đã từng làm trong quá khứ. Những người Việt ủng hộ Trump ở trong nước hoan hô tinh thần “dân tộc chủ nghĩa” (nationalism), ủng hộ hành động xem nhân phẩm của người khác không ra gì. Ai đó tâng bốc Trump (hình thức cs thích tâng bốc), dù rằng sự tâng bốc hoàn toàn không có thật, thì sẽ được Trump ca ngợi giỏi giang. Ai đó nói lên sự thật xấu về cá tính của Trump thì sẽ bị Trump chửi tệ hơn chó mèo (hình thức giống cs bôi nhọ nhân phẩm những người nói lên sự thật của họ). Người Việt ủng hộ Trump sẵn sàng tung tin giả để chửi đảng Dân Chủ mà không cần biết nguồn họ tìm kiếm là giả hoàn toàn. Những người ủng hộ Trump, dựa vào tin giả để nhận định một tin thật nói về Trump. Thí dụ một người trong nước cho rằng ông Bolton bị sa thải vào năm 2018 (tin giả vì thực tế Bolton xin nghỉ việc vào tháng 10 năm 2019) thì làm sao ông ta biết được chuyện Trump nhờ Trung Quốc (năm 2019) giúp ông Trump thắng cử trong năm 2020 (tin thật được ghi lại trong quyển sách của Bolton) để rồi họ đưa ra kết luận là sách của Bolton tạo dựng sự kiện này. Những người ủng hộ Trump, họ trong cơn say mê lãnh tụ, nhập nhằng tin tức giả và thật để rồi phủ nhận tin tức thật và cho đó là giả. Họ say mê lãnh tụ cho nên những gì nói lên cái thật của Trump, đụng đến lãnh tụ của họ, họ sẽ tìm đủ ngụy biện để chối bỏ cái sự thật đó.

Tại sao có sự kiện trái ngược như thế? Phải chăng tại người Việt thiếu thông tin? Không. Người Việt không thiếu thông tin ở đầu thế kỷ 21 khi mà mạng xã hội mở cửa hoàn toàn, không thể bưng bít thông tin như thời của đảng csvn. Hồ Chí Minh bưng bít thông tin để người ta không thấy được cái gian dối, xảo trá, và lừa gạt của Hồ Chí Minh. Thời đại hôm nay, Trump không cần bưng bít thông tin bởi không thể bưng bít được. Tuy nhiên Trump sẵn sàng tung tin giả, chê bai tin thật và cho rằng đó là tin giả. Trump thành công rất lớn, ít nhất đối với dân tộc Việt. Người Việt dù sống trong nước hay ngoài nước, những người đấu tranh hay không đấu tranh, họ được cung cấp thông tin đầy đủ nhưng họ vẫn ủng hộ Trump, một người vì mình chứ chẳng phải vì quốc gia hay dân tộc (nếu có thì chỉ là dân tộc da trắng mà thôi), một người hoàn toàn thiếu vắng Nhân Phẩm, Nhân Cách. Tại sao thế? Tất cả nằm ở sự giáo dục.

Nền giáo dục ở VN là nền giáo dục nhồi sọ, tôn thờ lãnh tụ, biến giả thành thật, thật thành giả. Nền giáo dục ở Mỹ là nền giáo dục tự do, tuy nhiên nhiên không dạy về Con Người, về trách nhiệm của một công dân, về quyền tự do trong một tinh thần Nhân Chủ có trách nhiệm đối với xã hội và thiên nhiên. Chính không có tinh thần Nhân Chủ, người Việt để cho các nhà chính trị gia (chuyên nghiệp hay không chuyên nghiệp), các công ty dùng tâm lý để điều khiển suy tư của những người Việt đó mà họ không hề biết; trái lại họ cứ tưởng là họ làm chủ lấy mình, thực hiện quyền tự do cho chính mình, chuyển tải những thông tin “thật” mà họ không hề xác định được tính giả tạo của thông tin.

Nhìn lại quá khứ, có bao nhiêu người Việt quan tâm về Con Người?

Thời kháng chiến chống Pháp, Lý Đông A đưa ra triết lý Duy Dân nhằm mục đích tạo ra một xã hội Duy Dân với những con người Duy Dân và một chính quyền Duy Dân để phục vụ sinh hoạt của người dân. Tiếc rằng triết lý của Lý Đông A đến hôm nay vẫn còn nằm trên kệ sách. Chưa ai đem triết lý này để triển khai vào trong thực tế cuộc sống của người Việt ngoại trừ những quyển sách nói về Duy Dân, nhai lại chữ của cụ Lý Đông A và những loại sách này không phải dành cho đáy tầng. Những người đang cố gắng đem triết lý này vào cộng đồng người Việt tại Hoa Kỳ, Học Hội Thắng Nghĩa (nay đổi tên là Hội Luận Thắng Nghĩa) là thí dụ điển hình, tiếc thay có người vẫn “xài bạc giả” (nói dối) thì làm sao có thể tạo sự tin tưởng để chuyển tải Con Người Duy Dân vào thực tế của cuộc sống?

Nguyễn Hiến Lê viết hoặc dịch những quyển sách về Học Làm Người dưới thời Việt Nam Cộng Hòa.

Năm 1985, nhà đạo diễn Trần Văn Thủy, thực hiện bộ phim mang tên Chuyện Tử Tế. Cuốn phim ra đời năm 1985 nhưng đến năm 1987 mới trình chiếu cho người Việt Nam xem. Đây là một phim rất có giá trị về mặt Con Người và vẫn còn có giá trị đến ngày hôm nay.

Năm 1992, những người trẻ ở California cho ra đời quyển sách với chủ đề Con Người Việt Nam Hôm Nay và Ngày Mai.

Năm 2012, những người đã từng viết trong quyển sách trong năm 1992 thành lập trang mạng Ngàn Lau cũng nói về Con Người.

Ở Pháp, giáo sư Lê Hữu Khóa cho ra đời những tác phẩm nói về Con Người.

Ở Việt Nam, một trường tư tại Cần Thơ với triết lý giáo dục nhằm đào tạo một Con Người có đạo đức trong 12 giá trị nhân bản; biết nâng cao tri thức; biết sống thực, sống biết, sống đúng; học để làm người chứ không phải học để làm giàu.

Còn bao nhiêu tổ chức, cá nhân quan tâm về Con Người để viết những đề tài nhằm mục đích để mỗi con người Việt học hỏi, tạo cho chính mình có tri thức cao nhận xét về Con Người? Có thể ở đâu đó trên thế giới, vẫn có những người Việt quan tâm về Con Người nhưng con số này chắc là rất ít chứ không nhiều. Còn những tổ chức đấu tranh hình như họ hoàn toàn không quan tâm về Con Người và nếu có thì sự quan tâm đó chỉ là con người hy sinh cho cách mạng. Nhưng nếu không có một Con Người thật thì cuộc cách mạng thành công sẽ tạo ra một nền “dân chủ” trá hình, bình mới nhưng rượu vẫn cũ bên trong.

Hình như người Việt không thích đọc những quyển sách nói về Con Người bởi những quyển sách đó không có tính chất lãng mạn, tình tứ. Mọi bất ổn của xã hội đều bắt đầu từ những Con Người sống trong xã hội đó. Cái gốc của bất ổn chính từ Con Người mà ra cho nên phải giải quyết cái gốc của vấn đề. Chỉ khi nào chúng ta có những Con Người biết thực hiện quyền tự do của mình trong một tinh thần có trách nhiệm đối với xã hội mình đang sống thì lúc đó mới có một xã hội Người hơn. Còn hiện giờ lối ứng xử của nhiều dân tộc, tuy cùng một giống người Homo Sapiens nhưng lối ứng xử giữa những Con Người này, cho dù cùng một chủng tộc, không được Người gì mấy mà thuộc loại ứng xử mạnh được yếu thua như loài cầm thú.

Có người cho rằng thế giới này thiếu một triết lý về Con Người để áp dụng cho mọi giống dân. Đặt giả sử có một triết lý về Con Người thì triết lý đó không có giá trị khi mà những cá nhân muốn đem triết lý đó vào đời sống người, họ không sống thực, sống đúng và sống biết với triết lý đó. Triết lý Duy Dân của Lý Đông A có thể áp dụng cho mọi dân tộc. Tuy nhiên, ngay chính người Việt, triết lý này vẫn chỉ là triết lý suông, chưa áp dụng vào thực tế. Ngay chính những người Việt đang muốn triển khai triết lý này đến nhiều người, những cá nhân này vẫn chưa vượt lên được chính mình, thắng con người (thắng nhân) của chính mình. Họ vẫn quay quần tranh cãi trên lãnh vực lý thuyết nhất nguyên, nhị nguyên, đa nguyên thay vì triển khai vào thực tế và nhìn cái gốc của Duy Dân là tu dưỡng bản thân; khi bản thân không có tu dưỡng cao thì sự hiểu Duy Dân chỉ là hiểu ngọn chứ không phải hiểu gốc. Từ việc không hiểu gốc, họ vẫn sống và làm sai với cái triết lý mà họ muốn truyền bá cho nhiều người. Họ vẫn muốn triển khai Duy Dân theo dạng học thuật trong khi đó thành phần khoa bảng đã có định kiến và thiếu sự tu dưỡng ở bản thân thì làm sao thuyết phục được những định kiến có sẵn và thiếu tu dưỡng? Họ vẫn tiếp tục đi trên mây đưa ra chương trình thiếu thực tế với kế hoạch 5 năm mà nhân lực chưa có đủ về mặt trí lực lẫn nhân sự. Họ thành lập một ban biên tập với những cá nhân được bắt cóc bỏ đĩa và nghĩ rằng cái ban biên tập đó đủ lớn mạnh để đánh trống khua chiêng về chủ nghĩa Duy Dân ra ngoài cộng đồng Việt và cộng đồng Mỹ. Điều quan trọng hơn hết, họ vẫn không biết lui về một bản vị lợi ích chung mà Lý Đông A đã có nhắc nhở khi ông viết về Thế Hệ.

Có một triết lý Duy Dân xây dựng con người Duy Dân để tạo thành một xã hội Duy Dân và cơ chế chính quyền Duy Dân. Nhưng trước khi làm được chuyện đó phải có những con người Duy Dân tiên phong, đem triết lý đó vào thực tế bản thân của chính mình; sống biết, sống thực, sống đúngsống Duy Dân (xin đưa chuột vào phần link của sống biết, sống thực, sống đúng và sống duy dân để tìm hiểu rõ nội dung đã đăng trong tháng 8, 2020) để từ đó thể nghiệm đích thực được con người Duy Dân ra sao trước khi đem diễn giải những cái biết vào trong đáy tầng. Tiếc rằng số người quan tâm về Con Người, hiểu về Con Người quá ít thành ra cuộc đấu tranh hôm nay vẫn sẽ gặp nhiều trở ngại ở tương lai khi mà những con người đấu tranh bỏ đi cái gốc là Con Người.

Vũ Hoàng Anh Bốn Phương

Tháng 9 năm 2020 (Việt lịch 4899)

Nguồn: https://nganlau.com/2020/10/01/quan-tam-ve-con-nguoi/

 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Nhân Bản Cương Thường: Nhu Cầu Vật Chất

  Nhu yếu là những đòi hỏi về vật chất (ăn, mặc, cư trú), phát triển giống nòi (gia đình), tinh thần (tôn giáo, bạn bè, văn hóa), giáo dục, ...