Thứ Bảy, 29 tháng 10, 2022

Tu Dưỡng Thắng Nhân: Danh Vọng

Ít ai trong chúng ta nghĩ rằng Danh Vọng nằm trong phần tu dưỡng của bản thân. Trước bàn về chủ đề này, cần phải tìm hiểu rõ Danh Vọng là gì.

Danh vọng được hiểu là sự nổi tiếng bởi chuyện gì đó mà cá nhân đã làm mà mọi người biết đến. Chuyện đó có thể là chuyện đáng ca ngợi nhưng đồng thời cũng là chuyện không đáng ca ngợi. Danh vọng được hiểu là với thời đại của mạng xã hội, nhiều người có số người theo dõi là 5 ngàn, 10 ngàn hay cả triệu gì đó.

Danh vọng, dù ở hoàn cảnh nào, đó chỉ là những hảo huyền, những con số, những danh tiếng hoàn toàn vô giá trị đối với người biết làm chủ bản thân của mình.

Hãy nhìn vào con số người theo dõi cá nhân nào đó trên Facebook, với số người tối đa là 5 ngàn bạn. Câu hỏi là với số 5 ngàn bạn đó có giá trị gì? Nó chỉ là con số và trong con số này, có bao nhiêu người thực sự theo dõi những gì cá nhân đó viết và có bao nhiêu người bạn đã hoàn toàn không còn hiện hữu trên cái tên nào đó họ đặt ra trên mạng xã hội? Mạng xã hội khác như twitter thì số người sẽ đông hơn vài triệu nhưng vài triệu đó chẳng có ý nghĩa gì hết.

Nhiều người lầm tưởng khi trên mạng xã hội mình có nhiều người theo dõi thì sẽ tạo được ảnh hưởng đến số đông. Thực tế thì không như thế bởi sự phức tạp của mạng xã hội, những người nằm trong danh sách theo dõi chưa chắc có thể hiểu được những điều đơn giản bạn nói đến; chưa kể những điều mang tính chiều sâu của cuộc sống mà nhiều người trên mạng xã hội chưa từng trải thì họ khó mà hiểu những điều bạn nói, cho dù bạn nói thật.

Người Việt có câu “chọn bạn mà chơi” nhưng trên mạng xã hội, làm sao bạn biết chọn bạn? Nhìn qua tiểu sử của họ thì chỉ đúng một phần bởi mạng xã hội dễ làm cho người tham gia thổi phòng cái tiểu sử của chính mình. Mặt đối mặt mà còn lầm thì huống chi là bạn trên mạng xã hội khó mà biết được thực hư ra sao.

Danh vọng có thể do chính cá nhân tạo ra hoặc do người khác tạo ra. Có những người âm thầm làm việc trong công cuộc đấu tranh nhưng có những người đánh trống khua chiêng để mọi người biết đến chuyện làm của mình -- hầu tạo “danh vọng” để “hãnh diện” với bản thân và “tạo” sự “nể phục” từ xã hội. Đây là những người ham danh vọng

Những người làm việc âm thầm (đấu tranh hay không đấu tranh) cho mục đích chung của xã hội, khi họ bị bắt hay bị tai nạn, chỉ lúc đó, nhiều người trong xã hội biết đến. Đây chính là những con người xem thường danh vọng bởi họ âm thầm làm những việc cần phải làm để phục vụ đời sống xã hội.

Danh vọng đến không phải là cái mọi người muốn nhưng vì hoàn cảnh cái “danh vọng” đó đến thì chúng ta giải quyết như thế nào?

Có hai sự lựa chọn đối với những người không xem thường danh vọng nhưng vì hoàn cảnh đưa đến -- nhiều người biết về cá nhân mình. Một trong hai sự lựa chọn sẽ nói lên được bản tính thật của cá nhân đó ra sao.

Lựa chọn thứ nhất là dùng cái nhiều người biết đến mình, tạo điều kiện thu hút những cá nhân khác có cùng suy nghĩ nhằm tạo ra lực để tiếp tục công việc đã làm trong quá khứ. Dĩ nhiên bài học quá khứ cần phải nhìn lại để rút ra kinh nghiệm thất bại cho bản thân và chia sẻ kinh nghiệm thất bại đó đến người khác hầu tránh ở tương lai. Chuyện đấu tranh cho dân chủ Việt Nam mà bị bắt thì phải nhìn nhận đó là sự thất bại của bản thân nói riêng và tổ chức đấu tranh (hay mục đích đấu tranh) nói chung. Thất bại là mẹ đẻ của thành công cho nên cần phải nhìn lại, đánh giá lại tại sao thất bại để chọn phương cách đấu tranh khác, hữu hiệu hơn hầu giúp những người khác trong tương lai không bước vào con đường thất bại mà cá nhân hay tổ chức đã từng trải. Đây là thượng sách của sự lựa chọn.

Lựa chọn thứ hai tức là lợi dụng “danh vọng” được đến với mình -- từ đó cá nhân bị cái “danh vọng” đó điều khiển mình, để mình cho rằng chỉ có mình, tổ chức mình có đủ “kinh nghiệm” làm việc (đấu tranh) và xem thường người khác, tổ chức khác. Và nếu có kết hợp vì mục đích để “lãnh đạo” các cá nhân khác, tổ chức khác thay vì hợp tác, hợp lực trên tinh thần tôn trọng giữa người với người, tổ chức với tổ chức. Đây là hạ sách của sự lựa chọn.

Hạ sách bởi thay vì nhìn nhận sự thất bại của cá nhân, của tổ chức thì lại xem đó là “thành công” và đòi “lãnh đạo” người khác. Ai lựa chọn phương cách này thì cá nhân đó, dù âm thầm làm việc trong quá khứ, nay đã bị cái “danh vọng” làm họ bị “tẩu hỏa nhập ma”, không nhìn ra được vấn đề của sự thất bại để tìm ra giải pháp tốt hơn, giúp cho sự thành công ở tương lai.

Đối với những tổ chức đấu tranh tại hải ngoại, những ai lớn tiếng thành lập chính phủ này, chính phủ nọ với chức vụ này, chức vụ kia thì chính những cá nhân này vì “danh vọng” chứ không phải vì đấu tranh cho đất nước. Những ai thực sự đấu tranh cho đất nước sẽ có đủ sáng suốt để nhìn ra vấn đề. Chính phủ lâm thời, lưu vong chỉ là trò hề của những người ham “danh vọng” và làm thiệt hại đến nhân lực trong nước, những người có lòng nhưng không có khả năng nhìn ra được vấn đề của những trò hề rẻ tiền này.

Trong lãnh vực tu dưỡng bản thân cần phải nhìn vấn đề “Danh Vọng” là sự nguy hiểm cho bản thân và cho tổ chức. Đồng thời đánh giá những người có tiếng tăm (danh vọng), cho dù họ là tù nhân lương tâm, ở việc làm hiện tại. Sự kính trọng giữa con người với con người là ở sự ứng xử hiện tại của cá nhân đó -- chứ không phải ở cái quá khứ mà cá nhân đó đã làm, chưa kể đó là quá khứ của thất bại.

Vũ Hoàng Anh Bốn Phương

Tháng 8 năm 2022 (Việt lịch 4901)

Nguồn: https://nganlau.com/2022/10/24/tu-duong-thang-nhan-danh-vong/

 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Bình Đẳng

Ghi Chú NL : Bình đẳng là một chủ đề phải được nhìn với nhiều góc cạnh khác nhau, với cái nhìn tổng thể thì mới thấy được thế nào gọi là bìn...