Khảo Hạch Bộ Phận
Khảo Hạch Bộ Phận gồm có hai
cơ quan: Tư Pháp Viện và Kê Sát Viện.
a. Tư Pháp Viện
1. Tư Pháp Viện là cơ quan thừa hành về việc
giải thích, áp dụng luật pháp, xử lý các vụ vi phạm luật pháp, nghi thức thực
thi trong tòa án từ trên xuống dưới cho đồng nhất.
2. Viện trưởng Tư Pháp Viện do Quốc Trưởng đề
nghị và Trung Tâm Hội Nghị (Quốc Hội) bổ nhiệm.
3. Tư Pháp Viện chia ra nhiều cấp gồm hạ cấp,
sơ cấp, trung cấp, và Tòa Án Tối Cao. Tòa Án Tối Cao là tòa án chung kết phụ
giúp Quốc Trưởng trong các bản án của quốc gia. Tòa Án Tối Cao có 5 vị thẩm
phán và một vị làm thẩm phán trưởng.
Cơ Năng Hiến Pháp có hai cơ chế để bảo đảm quyết định
của Tòa Án Tối Cao là quyết định hợp lý chứ không phải là quyết định phục vụ Quốc
Trưởng, phục vụ quyền lợi cho một cá nhân, một công ty. Cho nên Phê Phán Công
Đường và Kê Sát Viện có quyền xét lại những bản án mà Tòa Án Tối Cao phán xét
sai trái, đi ngược lại Duy Nhân Cương Thường. Về con số người trong Tòa Án Tối
Cao có thể gia tăng tùy theo quyết định của thế hệ tương lai trong việc hình
thành một Cơ Năng Hiến Pháp.
Một điểm cần lưu ý ở đây là 5 vị thẩm phán của Tòa Án
Tối Cao không hề có sự tham dự của Quốc Trưởng hoặc Quốc Hội mà là sự lựa chọn
trong phạm vi của viện. Có thể do viện trưởng lựa chọn qua những tiêu chuẩn mà
Quan Chính Viện đã đặt ra cho vị trí lãnh đạo của tòa án tối cao. Chuyện này tránh
vấn đề mà Hoa Kỳ đang gặp phải trong việc chọn lựa người vào tòa án tối cao dựa
vào tư tưởng bảo thủ hay cấp tiến. Thẩm phán ở tất cả các cấp phải nhìn vấn đề ở
phạm vi trừng phạt công bằng, thực hiện luật pháp để phục vụ tập thể chứ không
phải ở cái quan niệm cấp tiến hay bảo thủ. Cho nên Quan Chính Viện đóng một vai
trò rất quan trọng trong việc đưa ra những tiêu chuẩn mà những người nằm trong
vị thế lãnh đạo cần phải có bởi những người lãnh đạo có quyết định ảnh hưởng đến
đời sống của người dân.
4.
Tư Pháp Viện trông coi về dân
luật, quan luật, quân luật, và hình luật.
Về vấn đề Quân Luật được nói ở bên trên, ở Hoa Kỳ quân
đội không nằm dưới tòa án dân sự mà nằm dưới tòa án Quân Sự. Tại sao LĐA không
để cho Quân Luật tách rời ra khỏi Tư Pháp Viện? Lợi hại ra sao? Thế hệ tương
lai, những ai biết rõ về luật giải quyết vấn đề này bằng thực tế, kinh nghiệm của
thời đại ở tương lai.
5.
Thẩm phán có quyền độc lập và
được luật pháp bảo vệ quyền độc lập này. Thẩm phán không được quyền kiêm nhiệm
bất cứ chức vụ nào trong cơ cấu chính quyền.
6.
Sự lựa chọn các thẩm phán, các
nhân viên lãnh đạo của Tư Pháp Viện ở các cấp dựa theo định ngạch của luật
pháp, có thi cử và điều kiện để tuyển chọn vào những chức vụ quan trọng trong
Tư Pháp Viện. Quốc Trưởng không có quyền tuyển và sa thải nhân viên của Tư Pháp
Viện.
Điều này tránh được sự chọn người không có khả
năng vào cơ quan tư pháp như trường hợp Trump chọn những người vào cơ quan tòa
án mà chính những người chuyên môn trong tòa án phản đối vì cá nhân đó không có
khả năng và kinh nghiệm. Cho nên sự phân ngạch, đưa ra những điều kiện khả
năng, kinh nghiệm, nhân cách, đạo đức của một vị thẩm phán là điều cần thiết để
tạo sự tin tưởng của quần chúng đối với quyết định của cơ quan này. Khi quyết định
đúng, phù hợp với duy nhân cương thường thì sẽ tránh được chuyện tiếp tục thưa
kiện và sự tham dự của Kê Sát Viện và Phê Phán Công Đường.
b. Kê Sát Viện
1. Kê Sát Viện là cơ quan tối
cao thừa hành về giám sát; thẩm định và kiểm soát các khoản tài chính của quốc
gia; chỉ trích, gạn hỏi công việc về luật pháp và nhân viên ở các cấp trong quốc
gia.
2. Kê Sát Viện đặt các phân viện
ở toàn quốc và gồm có ba bộ: Giám Sát, Thẩm Kế (thẩm định), và Đàn Hạch (gạn hỏi,
luận tội).
3. Kê Sát Viện gồm có 5 cao cấp
kê sát viên tổng quản, một viện trưởng ở trong.
Điều này giống như Tòa Án Tối
Cao gồm có 5 người. Phải chăng 5 người
này quyết định là nên duyệt xét hay không duyệt xét vấn đề từ đáy tầng đưa lên
để duyệt xét? Nếu Kê Sát Viện vì lý do nào đó không giải quyết vấn đề mà đáy tầng
phản ảnh lên thì Phê Phán Công Đường là một cơ quan khác mà đáy tầng có thể sử
dụng để để thực thi quyền kiểm soát và phê phán của người dân. Ít nhất Cơ Năng
Hiến Pháp tạo cho người dân có hai cơ quan để đưa lên nguyện vọng hoặc chống lại
những luật sai trái của chính quyền và cá nhân nào đó trong xã hội. Đây là cơ
quan tự kiểm soát các cơ cấu chính quyền, giống như general inspector của Hoa Kỳ.
Tuy nhiên, đây là một cơ chế khác để kiểm soát nếu general inspector cùng một
phe với cơ quan. LĐA không hề nói đến cơ quan tự kiểm soát (General Inspector)
trong cơ quan. Người viết sẽ góp thêm ý kiến vào gần cuối bài cho vấn đề này.
4. Nhân viên
lãnh đạo của Kê Sát Viện được dựa vào luật pháp với những điều kiện, định ngạch
để phục vụ trong Kê Sát Viện và Quốc Trưởng không có quyền tuyển và sa thải.
5. Kê Sát Viện
không được kiêm nhiệm bất cứ chức vụ nào khác trong chính quyền. Kê Sát Viện
làm việc phụ giúp Trung Tâm Hội Nghị (Quốc Hội).
Nhân viên lãnh đạo của Kê Sát Viện dựa vào định ngạch
để được vào vị trí này. Đây là một cơ quan rất quan trọng bởi đây là cơ quan kiểm
soát các quan chức trong chính quyền để không đi quá đà, không lợi dụng cơ cấu
chính quyền cho quyền lợi cá nhân, đồng thời loại bỏ những quan chức bị hủ hóa
trong tiến trình phục vụ quốc gia.
Câu hỏi đặt ra là tại sao các quan chức trong Chính Trị
Tổng Cơ đều bị giới hạn thời gian phục vụ trong khi các quan chức trong Hành
Chính Tổng Cơ lại không giới hạn thời gian phục vụ? Lý do có lẽ là Hành Chính Tổng
Cơ chỉ là những cơ quan góp phần đóng góp vào công việc lãnh đạo của quốc gia
và để cho sự lãnh đạo đó không thay đổi nhiều, Hành Chính Tổng Cơ cần phải có
những người chuyên nghiệp, đủ kinh nghiệm để không thể thay đổi thủ tục hành chính
thường xuyên, tạo sự xáo trộn trong xã hội. Ngay cả cơ quan Tư Pháp Viện có sự ảnh hưởng rất lớn vào hệ thống
Tư Pháp nhưng cơ quan này vẫn bị sự kiểm
soát của Kê Sát Viện và Phê Phán Công Đường nếu những vụ án xử không công bằng
thì sẽ được xét xử trở lại. Tòa Án Tối Cao không phải là tiếng nói cuối cùng nếu
bản án có quyết định sai trái. Mà đã là con người thì luôn luôn có những sai lầm
và sai lầm trong bản án ở Tòa Án Tối Cao sẽ được điều chỉnh ở hai cơ quan khác
trong Cơ Năng Hiến Pháp của Duy Dân.
D. Hành Chính Phụ
Cơ
Ngoài cơ cấu trung ương được
gọi là Hành Chính Tổng Cơ thì còn có bộ phận hành chính ở địa phương gọi là
Hành Chính Phụ Cơ. Cơ cấu địa phương thuộc về tự trị hay bán tự trị tùy theo cấp
địa phương. Luật lệ do địa phương đặt ra nhưng không đi ngược lại chính sách,
hiến pháp của quốc gia. Cơ cấu sinh hoạt của địa phương có thể giống cơ cấu của
trung ương nhưng ở phạm vi nhỏ hơn để tránh tình trạng địa phương trở thành độc
đoán.
a. Khu Vực
Quốc gia được chia
ra từng khu vực để đáp ứng nhu cầu của quốc phòng và luật pháp ở khu vực để người
dân có thể trực tiếp tham dự vào sinh hoạt chính trị của khu vực mình sống
trong phạm vi khu vực.
Khu vực chịu sự lãnh đạo trực tiếp từ cơ chế chính quyền trung ương để
phục vụ các cơ cấu chính quyền địa phương trong cùng một khu vực. Khu vực gồm
có các cơ quan của tư pháp, quân chính, đại học, quan chính v.v… để phục vụ dân
cư sống trong khu vực đó.
b. Tỉnh Trị
Trung Tâm Hội Nghị
của tỉnh có trách nhiệm, bổn phận điều hành công việc của tỉnh. Tỉnh trưởng do
Quốc Trưởng bộ nhiệm và phụ trách với Quốc Trưởng trong coi sinh hoạt của Tỉnh.
Tỉnh là cơ quan liên lạc giữa Trung Ương và
Huyện nhằm mục đích thực hiện chủ trương của Trung Ương và giám đốc quyền tự trị
của Huyện.
Các việc có tính chất riêng hàng Tỉnh, lấy luật pháp định ra do cơ quan
tỉnh quyết nghị và thi hành.
c. Huyện Trị
Trung
Tâm Hội Nghị của Huyện là cơ quan có thẩm quyền cao nhất và tự trị trong sinh hoạt
chính trị về an ninh, giáo dục, y tế, xã hội, văn hóa v.v...
Huyện trưởng do các công dân
(những người tham gia trực tiếp hoặc gián tiếp vào công việc điều hành chính trị
của Huyện) đề cử, dựa vào luật pháp bên Quan Chính Viện đưa ra, và Quốc Trưởng
tuyển chọn.
Các việc có tính chất riêng
hàng Huyện, dựa vào luật pháp do Huyện quyết định để chấp hành.
d. Hạt Trị
Trung Tâm Hội Nghị của Hạt là cơ quan có thẩm
quyền cao nhất quản trị sinh hoạt chính trị trong phạm vi của địa phương mình.
Hạt là cơ quan liên lạc giữa Huyện với Xã, thừa
lệnh từ Huyện và giám đốc quyền tự trị của các xã.
Hạt trưởng do Huyện trưởng đề cử, Tỉnh trưởng
giám cử (xem xét lại) và Quốc Trưởng bổ nhiệm.
Những việc có tính chất riêng từng Hạt, cơ
quan Hạt quyết định và chấp hành.
e. Xã Trị
Trung
Tâm Hội Nghị Xã là
cơ quan có thẩm quyền cao nhất quản trị sinh hoạt chính trị trong phạm vi của địa
phương mình và tự trị.
Xã trưởng do công dân (những
người trực tiếp hoặc gián tiếp tham dự vào sinh hoạt chính trị của xã) đề cử,
Huyện trưởng giám cử (xem xét lại) và Quốc Trưởng bổ nhiệm.
Các việc có tính chất riêng từng
Xã, cơ quan Xã quyết định và chấp hành.
Nhận xét về
sinh hoạt của Hành Chính Phụ Cơ
Sinh hoạt của Cơ Năng Hiến
Pháp Duy Dân là sinh hoạt thuộc dạng Cơ Năng và Bản Vị. Từ đơn vị nhỏ nhất là
Xã sẽ tạo ra đơn vị lớn hơn là Hạt, Huyện, Tỉnh, Khu Vực, cuối cùng là Trung
Ương.
Có những cơ quan hoàn toàn tự
trị nhưng có những cơ quan vừa nhận lệnh từ bên trên và giám đốc bên dưới nhưng
vẫn không loại bỏ tính tự trị của bên dưới ngoài trừ luật lệ tự trị bên dưới vi
phạm luật lệ của bên trên.
Tại sao các chức vụ từ Xã trưởng,
Hạt trưởng, Huyện trưởng, Tỉnh trưởng đều do sự đề cử của những người nằm trong
cơ cấu sinh hoạt chính trị và do sự bổ nhiệm của Quốc Trưởng? Liệu với hình thức
như thế này thì không nói lên được cái dân chủ sinh hoạt bởi những người lãnh đạo
này không do dân đề cử?
Để trả lời câu hỏi trên, cần
phải nhìn vào thực tế của lịch sử đã và đang xảy ra ở các nước dân chủ hiện giờ.
Những người ra tranh cử những chức vụ ở các nước tự do từ địa phương đến trung
ương ra ứng cử theo tinh thần đảng tranh, đại diện cho đảng của mình ra tranh cử
và ai có nhiều tiền, có khả năng biện luận thì cơ hội thắng cử rất cao, cho dù
cá nhân đó không có tài lãnh đạo. Sự thành công trên lãnh vực thương mại không
có nghĩa là cá nhân đó thành công trên lãnh vực điều hành quốc gia. Chưa kể tư
cách đạo đức của những cá nhân ra ứng cử hoàn toàn không được xem là tiêu chuẩn
hàng đầu trong tất cả những tiêu chuẩn để ra ứng cử.
Trong phạm vi của một công
ty, để chọn người đủ khả năng điều hành một công ty, một số điều kiện đặt ra và
cơ quan quản trị người trong công ty, sẽ duyệt xét các đơn xin việc để chọn người
tốt nhất vào phỏng vấn xem khả năng ghi trên giấy tờ có đúng khả năng của thực
tế hay không. Trong tiến trình phỏng vấn đó, người mướn sẽ đánh giá được con
người của cá nhân đó ra sao, có đủ tin tưởng để nhận lãnh nhiệm vụ mà công ty
muốn mướn người vào. Sau cuộc phỏng vấn nhiều người thì người có trách nhiệm sẽ
quyết định chọn người.
Trên lãnh vực quốc gia, lớn
hơn một công ty, thế nhưng không có một bộ phận nào ở các nước dân chủ, làm việc
lựa chọn và phỏng vấn người trước khi được quần chúng bỏ phiếu. Để rồi cuối
cùng, với tinh thần đảng tranh, nền dân chủ ở các nước Tây phương, đặc biệt là
Hoa Kỳ, chọn người không có tư cách, nhân cách vào vị thế lãnh đạo và có quyết
định sai làm trong lúc cầm quyền. Lối ứng xử của tổng thống Trump là thí dụ điển
hình.
Những người đi bỏ phiếu thực
sự không có thời gian tìm hiểu người ra tranh cử tài năng ra sao, có đạo đức
hay không có đạo đức, mà người đi bỏ phiếu chỉ lựa chọn người theo cảm tính,
theo tinh thần đảng mà mình lựa chọn để rồi sẵn sàng chọn người thiếu khả năng,
thiếu tư cách vào vị thế lãnh đạo. Chưa kể người ra tranh cử có một loạt chiến
lược gia dùng tâm lý để mua những lá phiếu của người dân mà người dân hoàn toàn
không nghĩ là mình bị tâm lý mua chuộc.
Có lẽ những nguyên nhân bên
trên mà LĐA nhìn thấy, nên ông đề nghị tất cả những chức vụ quan trọng trong cơ
cấu của địa phương, phải do chính những người sinh hoạt trong cơ cấu chính trị
của quốc gia, hiểu biết khả năng và đạo đức của từng cá nhân trong sinh hoạt, để
đề nghị và Quốc Trưởng chọn lựa người vào vị trí tự trị đó thay vì giao phó cho
người dân. Cần phải để ý là Quốc Trưởng có quyền tuyển chọn nhưng không có quyền
miễn nhiệm. Sự miễn nhiệm là do quyết định của những người trong cơ cấu điều
hành quốc gia ở từng cấp phải thực hiện chuyện đó bởi chính họ biết được cá
nhân được chọn làm việc tốt hay không tốt để điều chỉnh người nếu cần.
Điều lạ là LĐA có đề nghị giới
hạn thời gian phục vụ trong cơ cấu Chính Trị Tổng Cơ nhưng lại không có bất cứ
đề nghị nào về chuyện giới hạn thời gian phục vụ ở những cơ quan khác gồm cả
các chức vụ ở địa phương. Có thể các cơ quan bên Hành Chính Tổng Cơ và cơ cấu
chính quyền địa phương chỉ là những công chức, không có quyền hành ban hành luật
pháp, cho nên không cần giới hạn thời gian phục vụ. Tuy nhiên đây cũng là một vấn
đề mà thế hệ tương lai phải quan tâm để quyết định nên hay không nên giới hạn
thời gian phục vụ của những chức vụ quan trọng trong cơ cấu cầm quyền ở địa
phương. Chuyện giới hạn thời gian phục vụ của các quan chức lãnh đạo địa phương
(tỉnh, huyện, hạt, xã) cần phải đặt ra để tạo cơ hội cho những cá nhân khác có
cơ hội thăng tiến trong vị trí lãnh đạo đồng thời tránh sự lạm dụng quyền hành,
mua chuộc của các đoàn thể, hoặc quá cấp tiến hay quá bảo thủ.
Một điều cần phải quan tâm là
cơ quan Quan Chính Viện sẽ có những tiêu chuẩn đặt ra cho những chức vụ từ địa
phương đến trung ương và cơ quan Kê Sát Viện sẽ kiểm soát những cá nhân xem vẫn
giữ được nhân cách, nhân phẩm và tránh xung đột quyền lợi trong vị thế cầm quyền
hay không. Nếu không đạt tiêu chuẩn thì sẽ bị trừng trị, loại bỏ qua hệ thống
luật pháp mà Quan Chính Viện và Kê Sát Viện đưa ra để kiện toàn bộ máy lãnh đạo
với những người tốt nhất, có khả năng nhất.
Cơ Năng Hiến Pháp Một Góc Nhìn (P15)
Vũ Hoàng Anh Bốn Phương
Tháng 8 năm 2021 (Việt lịch
4900)
Nguồn: https://nganlau.com/2021/12/15/co-nang-hien-phap-mot-goc-nhin-p14/
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét